Cơm nước xong, Triệu Khuê Hiền đi nội đường xem tình huống thiếu niên, Lý Đông Hải về thư phòng chuẩn bị điểm thư.
Đưa Triệu Khuê Hiền đến nội đường, thiếu niên kia còn bình tĩnh ngủ, hắn chăm chú nhìn gương mặt y, cảm giác có chút quen thuộc, lại không thể nói rõ là gì. Nhìn đồ trên người y đều là cực phẩm, trên thị trường muốn mua cũng không được, hẳn là trong cung mới có, chẳng lẽ y là kim chi ngọc diệp hoàng thân quốc thích? Kia y làm sao lại chạy vào trong Quỳnh Hoa lâu?
Mang theo nghi vấn, Triệu Khuê Hiền ngồi ở nội đường chờ y tỉnh lại. Ước chừng qua nửa canh giờ, thiếu niên nằm trên giường cuối cùng có dấu hiệu thanh tỉnh. Y chậm rãi mở to đôi mắt, muốn ngồi dậy, làm cho miệng vết thương đau đến nhe răng nhếch miệng.
“Ai nha! Đau!” Nghe được y kêu đau, Triệu Khuê Hiền nhanh chóng tiến lên nhìn y.
“Ngươi tỉnh, cảm giác thế nào?”
“Đau! Làm sao đau thế này?! Tê!!!” Thiếu niên bịt trán, đụng đến triền vải thưa được băng thật dày trên đầu, lại nhìn đến trên tay cũng đều là vải thưa, mơ hồ không biết rõ tình huống gì.
“Ngươi là ai? Đây là chỗ nào? Ta làm sao đến đây?” Đánh giá một chút Triệu Khuê Hiền, nhìn đến phủ mệnh quan triều đình mới có thể mặc cẩm phục, cũng không phải đi nơi bình dân gặp quan Lễ nghi, liếc mắt không thèm để ý bộ dáng.
“Tại hạ Triệu Khuê Hiền, nơi này là y quán Tề Phương đường nổi tiếng trong kinh thành, không biết phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-cung-vuong-gia/3165286/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.