Trùng hợp, hôm nay Lưu Vĩnh cũng đến quán bar để tụ họp bạn bè sau bao nhiêu năm không gặp, vô tình anh ta nhìn thấy Phó Dương và Phó Thái đang tranh cãi ầm ĩ ở phía trước, anh ta vội bước đến: "Hai người cũng ở đây sao?"
Phó Thái thở dài, không thèm nói chuyện với Phó Dương nữa: "Anh Lưu, lâu rồi không gặp."
"Mạc Khải Quân đâu? Em ấy có đến đây không?" Sau khi chào hỏi xong anh ta liền hỏi đến Khải Quân, không quá bận tâm đến hai người họ.
Phó Thái nói: "Anh ấy đang ở trong, có lẽ đã say lắm rồi."
"Vậy sao? Vậy hai người cứ nói chuyện, tôi vào trong xem Khải Quân thế nào." Vừa dứt lời Lưu Vĩnh đã vào trong phòng.
Phó Thái nhìn dáng vẻ nôn nóng của anh ta liền nhìn ra: "Anh ta chào hỏi chúng ta chỉ là phụ thôi, muốn xác nhận xem Mạc Khải Quân có ở đây không mới là chính."
"Bọn họ lâu ngày không gặp lại, có gì lạ sao?" Phó Thái tuy lớn hai Phó Dương hai tuổi nhưng lại không tinh ý bằng Phó Dương, đối với chuyện tình cảm càng không hiểu gì.
"Anh có chắc rằng Lưu Vĩnh đó đối với Mạc tổng của chúng ta chỉ là tình huynh đệ không? Anh suy nghĩ đơn giản quá rồi, lửa gần rơm lâu ngày cũng bén, huống hồ gì anh ta còn có thể nằm dưới, không phải như em với anh đâu." Phó Dương nhún vai, sau đó nhàm chán bỏ đi. Dù sao chuyện này cũng không liên quan đến cậu ấy, người mà cậu ấy lo lắng chỉ có Hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-xac-do-ban-cham-vao-tim-anh/3398875/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.