🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Mưa tầm tã đã ba ngày ba đêm nhưng chưa có dấu hiệu ngừng. Sắc trời ảm dạm, mây mù giăng kín bầu trời. Ban chiều không thấy nổi ánh mặt trời, chỉ nghe thấy tiếng mưa rơi nặng hạt trên mái hiên.

Nữ tỳ bên cạnh vừa đi khỏi phòng để pha thêm trà, thì cánh cửa gỗ lại lần nữa bị đẩy ra. Gió lùa vào mang theo hơi ẩm mốc tanh tưởi của máu. Chưa kịp định thần lại, một lưỡi kiếm lạnh lẽo đã kề bên cổ nàng ta.

Ngồi trước bàn trang điểm, qua chiếc gương đồng, Tư Đồ Xảo Nhi nhìn thấy một nữ tử cả thân hắc y đang hướng cái nhìn đầy tơ máu nhìn xuống mình.

"Tư Đồ Xảo Nhi, ta tìm ngươi có chút cực khổ đó."

Giọng nữ tử sau lưng tuy khàn khàn không rõ nhưng không mất đi vẻ cao ngạo thường ngày. Tư Đồ Xảo Nhi ngẩng đầu lên một chút để thấy rõ gương mặt người kia, nhưng mũ rơm dính nước mưa lại che đi tất thảy biểu cảm trên gương mặt của người đằng sau.

Phản chiếu trong gương, lưỡi kiếm lóe lên ánh sáng bạc lạnh lẽo. Tư Đồ Xảo Nhi ngồi thẳng lưng, điều chỉnh lại hơi thở bất ổn của mình.

"Trước khi cô định giết ta, ta muốn nhiều lời một chút."

Mộc Như Châu hờ hững nhướng mày, từ đầu đến cuối chỉ im lặng xem nàng ta diễn trò hề gì. Nhận thấy sự im lặng, Tư Đồ Xảo Nhi coi như người đằng sau đã chấp thuận với điều kiện của mình.

Nàng ta nhìn vào gương, kí ức bỗng chốc trôi dạt về chục năm về trước.

"Từ lúc nhớ được, người thân duy nhất

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-vuong-vo-tinh/958988/chuong-101.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.