Mang danh nữ nhân của Thân vương Sở quốc, nhưng đến khi bị bắt thì trên mặt Sở Mạc Vân Phong lại không có lấy nửa điểm lo lắng. Thậm chí hắn còn không cho người thám thính tình hình của Mộc Như Châu.
Mặc kệ nàng sống hay chết, có bị làm nhục không, có bị thương tổn không.
Vì quá quen với sự vô tình này của hắn, Mộc Như Châu cũng chả tốn sức thất vọng làm gì.
Mùa hè đến, giữa chiến trường hiu quạnh, bụi bặm trên đất bị gió thổi mịt mù, mang theo hơi nóng bốc lên. Đứng trước doanh trại của quân Hạ, Mộc Như Châu đưa mắt nhìn về xa xăm...hướng về nơi Sở quốc.
Nhàm chán thở ra một hơi, nàng để ý người bên cạnh vẫn đang chăm chú nhìn mình.
"Thái tử điện hạ mang ta ra đây là muốn cùng để ta ngắm hoàng hôn sao?"
Vẻ mặt nàng từ đầu đến cuối không thay đổi, thờ ơ với mọi thứ, không sợ hãi, không xúc động. Hạ Uông Chiêu thôi không nhìn nàng, hắn cũng đưa mắt nhìn cùng hướng với nàng.
"Ta chỉ muốn cho nàng xem, Sở Mạc Vân Phong không hề quan tâm tới nàng."
Mộc Như Châu không bận tâm: "Vậy thì sao?"
Hắn nhìn nàng, trong lòng thực sự không hiểu. Nàng bị bắt đến đây đã một tháng, Sở Mạc Vân Phong lại không hề có chút động tĩnh gì. Dù chỉ cho người qua theo dõi coi nàng còn sống hay đã chết hắn cũng không hề quan tâm.
Sở Mạc Vân Phong vô tình như vậy, nàng vì lẽ gì ở bên hắn. Hoặc trừ khi...
"Nàng yêu hắn sao?"
Đột ngột bị hỏi như vậy đương nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-vuong-vo-tinh/958958/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.