Lúc này,Hoán Vũ ở bên trong hang động không khỏi lo lắng.Nàng biết Lăng Thần là người không hề có võ hồn biết được chút võ thuật nhưng đây Tinh Thú Đại Sâm Lâm có rất nhiều yêu thú mạnh mẽ khác như 1,000 năm,1 vạn năm,... vô số nguy hiểm đang ở trước mắt thì thầm nói
"Không biết hắn ta có sao không nữa.Đáng lẽ ta phải đi giúp hắn kiếm thức ăn chứ."
Tiểu Vũ cũng có chút buồn bã bởi cái tính tham ăn của nàng khiến cho Lăng Thần đi rất lâu rồi chưa thấy về.Từng giây phút trôi qua như những con dao cứa vào tim vậy liền chắp tay lại cầu nguyện
"Lăng Thần ca ca xin lỗi là do muội.Xin huynh hãy bình an trở về."
Hắn mà biết được có lẽ sẽ cảm thấy vui vẻ khi có người quan tâm như vậy đặc biệt là hai mỹ nhân xinh đẹp nữa.
Ầm ầm.
Chợt bên trong khu rừng phát ra tiếng nổ,cả hai nàng sợ hãi trong đầu liên tục nghĩ đến hình ảnh Lăng Thần bị thương các thứ chuẩn bị tinh thần lao nhanh về phía vụ nổ kia xem rốt cuộc là ai mà có thể sử dụng hồn kỹ mạnh như vậy.
Cả hai nàng vừa bước ra khỏi hang thì một hình bóng quen thuộc từ bên trong khu rừng đi ra đó chính là Lăng Thần và Minh Nguyệt trên tay còn kéo theo vài con sói rất to lớn.Hoán Vũ chạy tới sờ xoạng khuôn mặt hắn xem có bị thương gì không ánh mắt tràn đầy sự quan tâm hỏi
"Ngươi có bị thương ở đâu không ?"
Nàng liên tục kiểm tra hết lần này đến lần khác hắn có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-vuong-van-gioi/166363/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.