Chương 668
Nói xong, hắn lại nhịn không được tức giận nói: “Nếu biết sớm thằng nhóc cậu chả có lòng tốt gì, nhắm vào gà của ông đây thì ông đây chắc chắn sẽ tránh.”
Truy Phong nở nụ cười.
Anh ta mỉm cười.
Chàng thiếu niên giống như khúc gỗ này, trong mắt anh ta ngoại trừ đao và ông chủ An Quốc ra thì không còn có bất cứ thứ gì có thể làm cho thằng nhóc này nở nụ cười.
Tần Thiên giống như đang nhìn thấy quỷ vậy.
Nhưng mà không thể không nói tên này cười rộ lên trông rất rung động lòng người.
Phải nói là rất tinh khiết.
Hiếm khi có một nụ cười tinh khiết như vậy.
“Chờ tôi giết người xong sẽ mời anh ăn gà.” Anh ta nói một cách nghiêm túc.
Tần Thiên cười nói: “Vậy sao? Cậu định giết ai?”
Truy Phong cười nói: “Giết người nên giết.”
Cả hai đều mỉm cười, lúc này đều ngầm hiểu mà không cần nói ra.
Ngay cả Tần Thiên cũng có chút ghen tị với An Quốc, lại có thể có được một vệ sĩ riêng như Truy Phong.
“Nhưng mà tôi vẫn có chút lo lắng, lão gia tử không sao chứ?”
“Khi nào ông ấy có thể tỉnh lại?” Sắc mặt Truy Phong lại trở nên nghiêm túc.
Tần Thiên gặm miếng thịt cuối cùng, duỗi thắt lưng nói: “Yên tâm đi.”
“Tôi phong bế giác quan toàn thân của ông ta, ông ta bây giờ giống như là một đứa bé trong bụng mẹ, hỗn độn hỗn độn, nhưng trời và người một thể.”
“Đây cũng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-vuong-lenh/3349792/chuong-665.html