Chương 667
Nói xong, Truy Phong trợn mắt nhìn Tần Thiên, nắm chặt chuôi đao, giống như anh ta có thể phát ra đòn kích sắc bén bất cứ lúc nào.
Tần Thiên lấy tay xé gà nướng, thản nhiên nói: “Tùy cậu.”
Ánh mắt Truy Phong trở nên lạnh lẽo.
Anh ta giơ tay lên, rút trường đao ra khỏi vỏ!
Từng vệt đao lạnh lẽo chém vào không gian, bổ tới hướng Tần Thiên.
Tần Thiên chả thèm nhúc nhích.
Cũng không có bất kỳ phòng bị nào.
Xẹt một tiếng, gà nướng trong tay bị chém làm hai nửa, hắn có chút tức giận nói: “Nhóc con, cậu muốn làm gì?”
Truy Phong mặt không chút thay đổi đi tới ngồi xuống đối diện Tần Thiên, cầm lấy một nửa gà nướng, lạnh lùng nói: “Tôi muốn anh để lại một nửa cho tôi.”
Truy Phong nói xong cầm gà nướng cắn xé một miếng lớn.
Tần Thiên cảm thấy dở khóc dở cười, nói: “Lão gia tử bị tôi giết chết, bây giờ cậu còn có tâm trạng ngồi đối diện tôi ăn gà nướng sao?”
Truy Phong cũng không ngẩng đầu lên, nói: “Lão gia tử chưa chết.”
“Ừ?” Tần Thiên cười nói: “Làm sao cậu phát hiện được?”
“Rõ ràng ông ta đã không còn hơi thở mạch đập.”
Truy Phong nói: “Cảm giác.”
Tần Thiên không nói gì.
Đúng vậy, đôi khi một số người có cảm giác rất tốt.
Truy Phong ăn rất nhanh, ăn theo cách này không phải là đang hưởng thụ đồ ăn mà chỉ đơn thuần lấp đầy bụng để sống.
Anh ta giống như một con sói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-vuong-lenh/3349791/chuong-664.html