🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Ngày hôm sau, Tần Thiên lo lắng người đại lý sẽ làm khó Tô Tô nên hắn đã cùng cô đến công ty.

Cả công ty tràn ngập niềm vui.

Trải qua thời kỳ đen tối nhất kể từ khi công ty mở cửa, bây giờ, cuối cùng, ánh sáng cũng sắp đến.

Tinh thần của mọi người đang lên rất cao.

Liễu Thanh đến phòng làm việc của Tô Tô, đưa mẫu hợp đồng cho cô.

"Chị xem lại một lần nữa đi. Theo những gì chúng ta đã thảo luận trước đó, tôi đã viết tất cả các điều khoản trong hợp đồng rồi."

"Hợp đồng mới áp dụng hệ thống giảm giá cho đại lý. Điều này có thể bảo vệ lợi ích của chúng ta ở mức tối đa."

"Nó cũng có thể mang lại cho những đại lý tham lam đó một số cơ hội để kiếm nhiều tiền hơn."

"Miễn là họ bán được nhiều hàng hơn, chúng ta sẽ giảm giá cho họ nhiều hơn."

Tô Tô nhìn một chút, tán thưởng nói: "Tốt lắm!"

“Họ bán được nhiều hơn nên việc chúng ta cho họ thêm một chút lợi nhuận cũng không thành vấn đề, bởi vì chúng ta cũng lãi ít nhưng tiêu thụ mạnh.”

Liễu Thanh cười nói: “Vậy nếu không có ý kiến gì khác, tôi sẽ thông báo cho bọn họ.”

“Đúng mười giờ, cuộc họp đàm phán sẽ được tổ chức trong phòng họp.”

Tô Tô cười nói: "Không thành vấn đề, cô đi thu xếp đi."

Sau khi Liễu Thanh rời đi, Tô Tô mới thở phào nhẹ nhõm, nằm trên ghế của sếp, nhìn Tần Thiên, nói: "Chồng ơi, khó khăn quá."

“Cuối cùng em cũng biết rằng khởi nghiệp không hề dễ dàng”.

Tần Thiên có thể nhìn ra Tô Tô đang cố ý làm nũng, muốn mình ôm.

Hắn vội ôm cô vào lòng, thì thầm an ủi, khiến Tô Tô cười khúc khích.

Hai người trò chuyện một lúc, cũng gần đến giờ, Tô Tô thu dọn đồ đạc chuẩn bị đến phòng họp.

Tần Thiên vốn là muốn đi cùng nhưng thư ký đột nhiên đến báo có một người tên Lưu Vân Đông đang tìm anh Tần.

"Lưu Vân Đông?" Tô Tô sửng sốt một chút, nói: "Anh ta là ai?"

Tần Thiên không khỏi cười khổ một tiếng. Vốn dĩ hắn cho Lưu Vân Đông ba ngày, không ngờ mới sáng sớm tên này đã tìm tới đây.

Hắn suy nghĩ một lúc rồi nói: "Vợ ơi, em đi với Liễu Thanh đi."

"Anh biết những đại lý đó đều là những kẻ xảo quyệt và ranh mãnh, không cần sợ họ."

"Chồng sẽ luôn đứng sau ủng hộ vợ."

Tô Tô cười nói: "Yên tâm đi, lần này em nhất định sẽ thắng tuyệt đối!"

Cô cùng Liễu Thanh tự tin đi vào phòng họp.

Tần Thiên bảo người gọi Lưu Vân Đông lên.

Sắc mặt Lưu Vân Đông có chút nghiêm trọng, nhìn thấy Tần Thiên, trầm giọng nói: "Anh không phải là luật sư của Liễu Như Ngọc ư?"

Tần Thiên cười nói: "Sao anh có thể chắc chắn như vậy?"



Lưu Vân Đông trầm giọng nói: "Sau khi anh rời đi, tôi đã kiểm tra thông tin của anh trên mạng."

"Trên mạng đều không có bất kỳ tin tức gì về hai chữ “ Tần Thiên”, cho dù anh chỉ cần có một chút manh mối, bao gồm cả ngoại mạng, tôi cũng có thể điều tra ra."

"Nhưng không có."

"Cho nên, chuyện này rất không bình thường."

"Nếu như tôi đoán không sai, thông tin của anh có lẽ đã đặc biệt được xóa đi."

Tần Thiên cười không nói gì.

Hắn thường xuyên lộ mặt công khai. Đặc biệt là cuộc họp báo được tổ chức tại tỉnh thành khi Liễu Như Ngọc làm đại diện cho Tô Ngọc Cao.

Ngoài ra còn có cuộc chiến ở kinh đô trước đó.

Có rất nhiều phương tiện truyền thông có mặt tại hiện trường chụp, quay hình hắn.

Tuy nhiên, khi phát hành ra bên ngoài, tất cả những gì về hắn đều đã biến mất khỏi ống kính.

Ngay cả khi có một số thông tin về hắn bị phát tán ra ngoài cũng sẽ bị xóa trong thời gian ngắn nhất.

Hắn không cần phải đặc biệt giải thích tất cả những điều này, các bộ phận liên quan đương nhiên sẽ phải biết phải làm gì. Bởi vì hắn có thân phận đặc biệt.

Vì vậy, trên mạng hắn gần như là một người không tồn tại.

Lưu Vân Đông nhìn chằm chằm vào Tần Thiên, trịnh trọng nói: "Có thể nói cho tôi biết được không? Rốt cuộc anh là ai?"

"Sao anh lại gọi tôi tới đây?"

Tần Thiên cười nói: "Hay là anh ngồi xuống uống chút trà, chúng ta vừa uống vừa nói chuyện?"

Lưu Vân Đông lắc đầu nói: "Không cần."

"Anh cho tôi một loại cảm giác rất nguy hiểm."

"Tôi sẽ không ngồi uống trà với người như vậy."

“Nếu có điều gì muốn nói thì cứ nói thẳng.”

Tần Thiên nhướng mày, không ngờ Liễu Vân Đông lại cố chấp như vậy.

"Được rồi, vậy để tôi đưa anh đến một nơi." Hắn đứng dậy và dẫn Lưu Vân Đông xuống tầng dưới.

Toàn bộ tòa nhà ban đầu được Tô Tô mua lại và đổi tên thành tòa nhà Tô Ngọc dùng làm trụ sở chính cho tập đoàn.

Nhưng dù sao hiện tại Tô Ngọc vẫn là một công ty mới, không có nhiều nhân viên đến vậy, cũng có nhiều không gian chưa dùng đến.

Vì vậy, ngoại trừ tầng trên cùng là nơi tập đoàn Tô Ngọc đang dùng để làm việc thì những tầng dưới đều được cho thuê.

Tầng này bao gồm các phòng hội nghị lớn nhỏ và phòng tiếp khách, có hàng chục phòng, diện tích vài nghìn mét vuông nhưng bây giờ vẫn đang bỏ trống.

Tần Thiên dẫn Lưu Vân Đông đi một vòng, nói: "Cảm thấy thế nào?"

"Một trụ sở văn phòng rất tốt. Nhưng…" Lưu Vân Đông cau mày và nói: "Tại sao anh lại cho tôi xem?"

“Chẳng lẽ anh muốn tôi đăng thông tin cho thuê cho anh à?”



"Những việc này, anh có thể đăng lên trên trang web của công ty bất động sản. Theo tôi biết, hiện nay trong ngành có rất nhiều trang web như vậy."

Tần Thiên cười nói: "Tất nhiên, hơn nữa còn làm ăn khá được."

“Tại sao anh không làm một website trung gian như vậy?”

Lưu Vân Đông cười lạnh: "Có người đã từng cho tôi 50 triệu và bảo tôi l

làm điều đó."

“Chỉ là tôi đã từ chối.”

"Tại sao?"

“Bởi vì, nó quá nhỏ, không phải thứ tôi muốn.”

“Điều tôi muốn làm là một website thương mại điện tử số một trong nước hoặc thậm chí là thế giới”.

"Tôi muốn các thương nhân từ khắp nơi trên thế giới mở cửa hàng trực tuyến trên trang web của tôi để kinh doanh."

Tần Thiên lại một lần nữa ngạc nhiên trước sự kiên trì của Lưu Vân Đông.

Những người như Lưu Vân Đông có thể rất khó gần trong mắt người thường. Một số thậm chí có thể nghĩ rằng anh ta là một kẻ điên.

Tuy nhiên, Tần Thiên có thể nhìn thấy ánh sáng trong mắt Lưu Vân Đông.

Hắn biết rằng chỉ cần đưa ra một số điều kiện, người như vậy sẽ là người tạo nên xu hướng của thời đại.

"Tôi sẽ đầu tư vào trang web mua sắm trực tuyến Thiên Cẩu của anh. Nói chính xác hơn là tôi mua nó."

“Nếu anh không phản đối thì tầng này sẽ là văn phòng tương lai của các người.”

"Đương nhiên, đây chỉ là tạm thời thôi. Nếu các người phát triển đủ nhanh và đủ tốt, tôi cho anh cả tòa nhà này cũng không thành vấn đề."

"Cần bao nhiêu tiền tôi sẽ cung cấp không giới hạn. Tôi sẽ để cho anh 20% số cổ phần ban đầu."

"Anh thấy sao?"

Lưu Vân Đông sửng sốt, kích động nói: "Anh nói thật sao? Không phải nói đùa chứ?"

Tần Thiên cười nói: "Anh cảm thấy tôi giống như đang nói đùa sao?"

Lưu Vân Đông nhìn chằm chằm vào mắt Tần Thiên suốt một phút.

Cuối cùng, anh ta đã bị thuyết phục, bởi vì thứ anh nhìn thấy là một biển sao không thể nhìn thấy được bến bờ.

"Được!"

"Có điều, tôi không quan tâm cổ phần bao nhiêu, anh có thể cho tôi 10%, hoặc là 5%."

"Nhưng tôi muốn có một phiếu quyền phủ quyết."

"Nói cách khác, mọi việc trong công ty, tôi có quyền quyết định mà không phải những người đầu tư như các người."

"Anh có tin tôi không?"

Lúc này, Tần Thiên hơi do dự.

Về mặt lí trí tuệ mà nói, đã dùng một người thì phải lựa chọn tin tưởng người đó vô điều kiện nhưng tâm lý lại cảm thấy hơi khó chịu. Bởi vì Tần Thiên luôn là người quyết định.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.