🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Nghe Tần Thiên nói biết cái tên "Ốc sên chạy", Lưu Vân Đông cũng không chối quanh nữa.

"Anh là luật sư được Liễu Như Ngọc cử đến phải không?"

"Đúng."

"Tôi đã lan truyền scandal. Lý do rất đơn giản, tôi được người khác ủy thác để kiếm được một chút tiền."

"Các người muốn làm như nào tôi cũng sẽ chấp nhận."

“Nhưng tôi có một yêu cầu, hay đúng hơn là một thỉnh cầu.”

Tần Thiên cười lạnh: "Thỉnh cầu gì?"

"Tôi muốn biết đại thần đã truy tìm ra địa chỉ IP của tôi là ai."

"Tôi sử dụng IP ảo, người bình thường không thể tìm được."

"Có thể cho tôi gặp anh ta không? Tôi muốn biết anh ta đã sử dụng kĩ thuật gì."

Tần Thiên phì cười. Tên này thực sự là một kẻ cuồng máy tính, lúc này rồi mà vẫn còn suy nghĩ về vấn đề kỹ thuật.

Trong lúc nhất thời, hắn không biết phải nói gì.

Địa chỉ IP này là cấp dưới của Nhiếp Thanh Long thuộc nhóm Rồng tìm thấy. Nhóm Rồng là vũ khí sắc bén của đất nước, đều có nhân tài ở mọi phương diện.

Tuy nhiên, Tần Thiên không thể đưa Lưu Vân Đông đến gặp cao thủ đã phá giải IP của anh ta.

Lần này, sở dĩ bê bối của Liễu Như Ngọc nhanh chóng lan truyền trên mạng là do Vương Cường và Triệu Húc đứng sau, chắc chắn là không thể thiếu. Nhưng người trực tiếp ra tay vẫn là “ ốc sên chạy” này.

Khi đó, Vương Cường nói với Tần Thiên rằng “ốc sên chạy” là một hacker được cấp dưới giới thiệu cho anh ta. Anh ta cũng không biết thông tin cụ thể về “ốc sên chạy”.

Tần Thiên lo lắng người này sẽ là một mối nguy hiểm tiềm ẩn, bây giờ Thiên Ngọc Media mới thành lập, hắn không muốn tồn tại bất kỳ nguy hiểm tiềm ẩn nào. Đó là lý do tại sao hắn nhớ ra và tự mình đến xem sao.

Bây giờ, hắn tin rằng Lưu Vân Đông quả thực chỉ muốn kiếm tiền một cách nhanh chóng, chỉ là một hacker đơn thuần, không có bất kỳ mối nguy hiểm tiềm ẩn nào khác.

"Muốn gặp đại thần sao?"

"Tôi cho anh ba ngày để giải quyết đống rắc rối này, sau đó hãy đến toà nhà Tô Ngọc ở Long Giang tìm tôi."

Hắn nói một câu và chuẩn bị rời đi.

"Đợi một chút!"

Lưu Vân Đông trầm giọng nói: "Tôi có thể đi Long Giang nhưng anh phải cho tôi biết tên của anh chứ?"

Tần Thiên cười nói: "Tới toà nhà Tô Ngọc, chỉ cần hỏi tìm Tần Thiên là được."

"Được!"

"Không cần đến ba ngày, ngày mai tôi có thể đến!"

"Hy vọng anh có thể cho tôi gặp đại thần đó, sau đó, tôi sẽ nghe theo sự sắp xếp của các người."

Tần Thiên lo lắng Triệu Húc sẽ tới Long Giang báo thù, quấy rầy Tô Tô, sau khi rời đi liền đến thẳng sân bay trở về Long Giang.

Tô Tô đích thân đến sân bay để đón hắn. Nhìn thấy hắn, cô bước nhanh tới, lao vào vòng tay hắn, ôm một cái thật chặt, cùng với một nụ hôn.

Tinh thần Tần Thiên sảng khoái, cảm thấy mọi sự vất vả đều đáng giá.



"Thế nào rồi, những đại lý đang đình công đã ổn định chưa?" Hắn mỉm cười hỏi.

Tô Tô thở phào nhẹ nhõm, hưng phấn nói: "Sau khi trải qua lần sóng gió này, danh tiếng của Liễu Như Ngọc lại càng tăng thêm."

"Mức độ phổ biến của các sản phẩm của chúng ta cũng tăng lên theo."

"Mặc dù những doanh nghiệp đại lý đó vẫn cứng rắn nhưng họ bắt đầu trở nên rụt rè."

"Họ cứng rắn chỉ là muốn chúng ta từ bỏ nhiều lợi nhuận hơn thôi."

Tần Thiên cười nói: "Chó không thể cho ăn quá no, cho nên không thể nhượng bộ."

“Chúng ta không những không được nhượng bộ mà còn phải cải thiện các điều khoản trong hợp đồng để ngăn chặn họ tái phạm những hành vi như vậy trong tương lai”.

Tô Tô mím môi cười nói: "Liễu Thanh và em cũng nghĩ như vậy."

"Yêm đi đi, chúng em đã chuẩn bị sẵn sàng và chắc chắn sẽ giải quyết ổn thoả trong cuộc họp đàm phán ngày mai."

"Vợ anh thật tuyệt vời, hôn."

Khuôn mặt xinh đẹp Tô Tô đỏ bừng lên nhưng bởi vì lần này Tần Thiên làm quá tốt, cô như mở cờ trong bụng vì thế cũng không từ chối, để Tần Thiên hôn lên má mình.

Lâm Tước đang lái xe kêu lên, nói thẳng là mình không thể nhìn được nữa.



"Anh cả, anh hai, Triệu công tử, hãy báo thù cho em!"

Viên Lang kêu lên một tiếng đau đớn lao vào phòng, ném mình xuống đất.

Viên Hổ và Viên Báo đang uống rượu với Triệu Húc. Họ đang đắc ý nói về việc sẽ tra tấn Tần Thiên như thế nào sau khi bắt được hắn.

Đột nhiên nhìn thấy dáng vẻ Viên Lang như vậy, tất cả mọi người đều sững sờ.

"Em ba, em sao vậy?"

"Cánh tay của em... mau nói cho anh biết, ai làm?" Nhìn thấy Viên Lang biến thành một phế nhân, mặt Viên Hổ, Viên Báo lập tức đỏ bừng lên.

"Là Tần Thiên!"

"Tên chết tiệt đó đã phế hai cánh tay của em!" Viên Lang tức giận kể lại những gì đã trải qua.

Nhưng nhớ lại sự đáng sợ của Tần Thiên, trong mắt anh ta hiện lên vẻ sợ hãi.

"Làm sao có thể chứ!"

Viên Hổ, Viên Báo đều chết lặng.

Bọn họ biết rất rõ về thực lực của Viên Lang.

Tần Thiên chỉ dùng hai quyền lại dễ dàng phế hai cánh tay của Viên Lang, bọn họ không thể tin nổi.

"Anh cả, anh hãy chăm sóc em ba!"

"Em đi lấy đầu Tần Thiên!" Viên Báo nghiến răng nghiến lợi nói, đứng dậy đi ra ngoài.

“Em hai!” Viên Hổ bình tĩnh lại, nói: “Xem ra, Tần Thiên này quả thực có chút bản lĩnh.”



"Đừng kích động."

"Chuyện này cần có kế hoạch lâu dài."

"Triệu công tử, anh nghĩ thế nào?"

Biết Tần Thiên khó đối phó như vậy, Triệu Húc không những không chán nản mà còn lộ ra vẻ hưng phấn.

"Thú vị."

"Nếu Tần Thiên này dễ dàng bắt được như vậy, tôi sẽ thất vọng."

"Ha ha ha ha, không ngờ lại tương đối khó đối phó, thú vị, lần này xem ra có thể chơi từ từ rồi."

Đối thủ càng mạnh thì hắn ta càng hưng phấn. Đây cũng là một loại trạng thái tâm lý khá bất thường.

"Thiếu chủ, anh định làm gì?" Quản gia thận trọng hỏi.

Triệu Húc suy nghĩ một lúc, hưng phấn nói: "Tần Thiên làm tất cả những điều này là vì sản phẩm của vợ mình, là Tô Ngọc Cao gì đó đúng không?"

"Rất tốt."

"Thứ anh ta càng muốn bảo vệ thì tôi càng phá vỡ."

“Đó là cách duy nhất khiến anh ta đau khổ.”

"Quách Thăng, lập tức đi điều tra cho tôi biết ai là đại lý của Tô Ngọc Cao."

"Bảo bọn họ ngày mai nhanh chóng tới Long Giang, đích thân chấm dứt hợp đồng."

“Ai thèm muốn số tiền ít ỏi này mà không muốn chấm dứt hợp đồng sẽ trở thành kẻ thù của nhà họ Triệu.”

"Đã rõ chưa?"

Quách Thăng vội vàng nói: "Đã rõ!"

“Theo tôi được biết, nhiều đại lý cho Tô Ngọc Cao cũng là đại lý cho các sản phẩm vệ sinh cá nhân hàng ngày của chúng ta.”

“Bon hộ không thể nào chỉ vì một Tô Ngọc Cao nhỏ bé mà đắc tội với chúng ta.”

"Thiếu gia, tôi sẽ đi làm ngay!"

"Ngày mai, anh hãy chờ xem."

"Tô Ngọc Cao chỉ là một sản phẩm mới, cắt đứt đại lý của họ tương đương với việc bóp cổ họ."

"Tần Thiên và Tô Tô nhất định sẽ chủ động tới xin tha!"

Triệu Húc cắn răng nói: "Viên Lang, xin hãy kiên nhẫn một chút."

"Không đến ba ngày, tôi cam đoan Tần Thiên sẽ chủ động tới xin lỗi. Đến lúc đó, anh muốn đối phó hắn thế nào cũng được!"

"Cảm ơn Triệu công tử!" Trong mắt Viên Lang tràn đầy sự độc ác.

Anh ta muốn khiến Tần Thiên sống không bằng chết!

Thái tử gia nhà họ Triệu lên tiếng, tất cả các đại lý là đại lý của Tô Ngọc Cao đều hoảng sợ chạy đến Long Giang trong đêm.

Đúng như quản gia Quách Thăng đã nói, không ai dám đắc tội với một gã khổng lồ như nhà họ Triệu chỉ vì một Tô Ngọc Cao nhỏ bé.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.