Charlie bị Tần Thiên tát một cái làm cho mắt bốc nổi đom đóm, đầu óc choáng váng.
Hắn ta cứ cúi đầu không nói một lời nào cho đến khi bị cảnh sát giao thông còng tay đẩy lên xe cảnh sát.
Mà trơ mắt nhìn đứa con rể ngoại quốc bị mang đi, Ngô Xảo Mai và Ngô Thiến Thiến đều rất tức giận.
“Tên chết tiệt, bà đây liều mạng với anh!”
Ngô Thiến Thiến kích động nhào về phía Tần Thiên như điên.
Tần Thiên giơ tay lên tát cho Ngô Thiến Thiến một cái bạt tai vang dội.
Ngô Thiến Thiến che mặt, chết lặng.
"Anh đánh tôi?"
“Đồ khốn, anh dám đánh tôi?”
Ngô Xảo Mai càng thét chói tai nói: "Đồ khốn, mày lại có thể đánh phụ nữ!”
“Mau đến mà xem đi!”
“Con rể ở rể đánh phụ nữ rồi!”
Tần Thiên cười lạnh nói: "Ở trong mắt tôi chỉ có loại người nên đánh và người không cần đánh, không phân biệt nam nữ.”
"Mới ăn thức ăn nhanh của nước ngoài được mấy ngày, đã quên ông cha ta là ai rồi đúng không?"
“Hôm nay cho cô một bài học, sau này nhớ kỹ chút!”
"Mẹ, Tần Thiên, xảy ra chuyện gì vậy?"
"Hai người cãi nhau với người khác sao?" Tô Tô tan tầm trở về, nhìn thấy một màn này vội vàng chạy tới.
"Vợ ơi, em tan tầm rồi à? Không sao, gặp phải hai tên cặn bã không biết tên mình viết như thế nào mà thôi. ”
"Chúng ta mau về nhà thôi."
"Vợ à, anh mua cá tôm rất tươi, chờ chút nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-vuong-lenh/2793328/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.