Trong rừng rậm oi bức, nóng ẩm nhìn mãi không thấy điểm cuối. Sau khi bước vào thì làm cho người ta cảm giác như bước vào trong một thế giới cổ đầy nguy hiểm. Lúc bắt đầu vẫn còn thấy dấu vết do con người để lại, nhưng dần dần sau vào trong chỉ có chim và hoang thú.
Dã thú săn mồi, gầm rú vang rừng, chỉ cần không cẩn thận sẽ va phải một con rắn đang xà xuống từ thân cây. Ở trong môi trường này, ngoài Tần Thiên, Tàn Kiếm, Thôi Minh và Quỷ Vô Thường thấy quen thuộc ra, thì tiểu đội Thiên Phạt đều là lần đầu tiên gặp được.
Nhưng bọn họ lại chả có chút sợ hãi nào, ở sơn trang Mãnh Thú thành phố Long Giang họ ngày đêm còn ở với sói, côn trùng, hổ và báo. Vì vậy trong chính cơ thể bọn họ cũng như có một con dã thú. Cho nên so với những tòa cao nhà bằng thép và bê tông thì ở đây cho họ cảm giác gần gũi hơn.
Giống như việc quay trở lại với mẹ thiên nhiên, nhưng khuôn mặt của Back thì vẫn đen xì, ông ta vẫn chậm chập đi phía sau. Tần Thiên biết ông ta không muốn giao đấu với bộ lạc người lùn, vì để ông ta thả lỏng và cũng để phá tan bầu không khí nên hắn chủ động bắt chuyện.
“Anh Back, anh nói là bản thân từng cứu một người trong bộ lạc người lùn, sau đó hai người trở thành bạn bè. Ông ta ở trong bộ lạc có thân phận gì?”
“Người của tôi nói là ông ta có thể là thầy tế trong bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-vuong-lenh/2793011/chuong-303.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.