Độc Sư!
Sự xuất hiện bất ngờ của tên này khiến tất cả mọi người đều ngạc nhiên.
Tần Thiên thở phào nhẹ nhõm, trong nháy mắt hắn đã hiểu rõ mọi chuyện.
"Ngay từ đầu, đây là trò chơi mà mày bày ra chỉ dành cho tao, đúng không?" Hắn cười lạnh hỏi.
Trong mắt Độc Sư lộ ra vẻ tán đồng.
Hắn gật đầu nói: "Đúng vậy. Từ lúc Seraph bán nọc độc cho cô gái đó, tao cũng bắt đầu câu con cá là mày rồi."
"Tao biết, nếu trực tiếp nói cho mày biết vị trí của tao, mày nhất định sẽ cảnh giác."
"Tao chỉ có thể để mày đi hết vòng này đến vòng khác, tặng Seraph cho mày trước, sau đó sẽ Nile."
"Chỉ có như vậy mày mới có thể không còn nghi ngờ gì mà điều tra đến đây."
Tần Thiên gật đầu, cười lạnh nói: "Thủ đoạn của mày rất cao minh."
"Mỗi liên kết dường như được thực hiện một cách hoàn hảo nhưng luôn có những manh mối còn sót lại ở những nơi không ngờ tới mà tao có thể lần theo."
Độc Sư cười nói: "Đúng vậy."
"Chỉ là mày hiểu ra quá muộn."
"Tần Thần Vương, mày đã đi ngàn dặm tới đây, sao tao có thể để mày thất vọng được chứ?"
"Tiếp theo, hãy từ từ thưởng thức tác phẩm của tao."
Sau đó, hắn ta bắt đầu đếm ngược.
"Năm, bốn, ba, hai,.... một!"
Khi hắn ta hét lên một tiếng, nắp của các bình thí nghiệm xung quanh đột nhiên tự động mở ra.
Những người bên trong đang nhắm mắt ngủ gần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-vuong-lenh/2792993/chuong-311.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.