Khi Tần Thiên bị Mạc Thông sỉ nhục, Liễu Như Ngọc và chị Vinh ở đằng xa cũng không lên tiếng.
Ở hiện trường không ai biết rõ tính khí và năng lực của Tần Thiên hơn bọn họ. Bọn họ biết Tần Thiên làm như vậy nhất định có nguyên nhân của mình.Nhưng chính xác hắn muốn làm gì thì họ không rõ.
Hiện tại đột nhiên nghe được Tần Thiên nói hắn đã mua một công ty, tâm trí Dương Vinh đột nhiên như bị sét đánh.
Cô ta đã phát hiện ra rằng trong một dịp quan trọng như vậy, ngay cả Mạc Thông của Hoàng triều cũng đến rồi nhưng Vương Cường với tư cách là người chủ trì vẫn chưa xuất hiện.
Lẽ nào--
Nghĩ đến điều gì đó, trong mắt cô ta lộ ra vẻ phấn khích.
"Như Ngọc, đừng sợ!"
"Có lẽ chúng ta được cứu rồi!"
"Cách làm của Tần tiên sinh chưa bao giờ khiến người ta thất vọng!"
Liễu Như Ngọc bất an gật đầu.
“Anh đã mua công ty?” Mạc Thông cau mày nói: “Không nhìn ra được, Tần tiên sinh còn là phú nhị đại.”
"Không trách may mắn quen được cô Mục Phi Phi."
"Chỉ là anh mua công thì có liên quan gì tới việc anh đến đây?"
"Đây là địa bàn của Hoàng Triều và Tinh Đồ."
Tần Thiên cười nói: "Mạc tổng, anh có chắc Tinh Đồ là địa bàn của mình không?"
Mạc Thông sửng sốt một chút, cười lạnh nói: "Anh có ý gì?"
Tần Thiên cười lạnh: "Ý tôi là Tinh Đồ không có liên quan gì tới anh, anh có thể đi rồi."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-vuong-lenh/2792952/chuong-331.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.