Khi họ tìm đến Quái y Thạch Hoài Băng không có ở nhà, họ vì nghe nói tính tình của Thạch Hoài Băng rất cổ quái nên không dám tự ý vào tiểu thạch thất của Quái y, đành ngồi dưới một gốc cây gần đó chờ đợi.
Đến lúc trời đã hoàng hôn mới thấy một lão đầu vừa lùn vừa gầy ốm, nhỏ bé, tay cầm một thanh trượng kỳ hình quái trạng khập khễnh đi tới, khi lão đến gần cửa hốt nhiên hơi vểnh mũi lên đánh hơi bốn phía rồi cười ha hả:
- Là Hổ thiếu hiệp và Diệp cô nương đến đây ư ? Lão phu đợi đã mấy ngày rồi, xin hãy mời ra tương kiến.
Người ta đồn lão cổ quái nhưng xem thái độ của lão chẳng có gì quái, chẳng người không có điềm gì kỳ quái mà còn rất hòa ái đáng thân. Tiểu Hổ Tử, Diệp Nhã Tuệ và Tiểu Thanh phi thân rơi xuống trước mặt Quái y Thạch Hoài Băng cùng làm lễ ra mắt:
- Vãn bối Tiểu Hổ Tử, Diệp Nhã Tuệ khấn khiến lão tiền bối.
Thạch Hoài Băng xua tay:
- Không nên khách sáo.
Tiểu Hổ Tử cung kính:
- Vãn bối tỷ đệ từ lâu đã ngưỡng mộ y đạo thông thần của lão tiền bối...
Không đợi y nói hết câu, Thạch Hoài Băng mỉm cười cắt lời:
- Ý định của các vị, lão phu đã biết, lão phu đã thuận nghe Thiên hương ngọc phụng đến Chỉ Thủy sơn trang một bận, hôm nay trời đã tối, đường núi khó đi, nếu các vị không ngại sơn cư thô lậu xin mời ở lại một đêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-vo-bi-kip/2196877/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.