Địch Diễm Thu gật đầu :
- Có - Thế sao A di không chữa bệnh cho gia mẫu ?
- Trước đây ta chẳng nói rồi ư. Người chỉ ở trong Cổ gia bảo này mới thực là an toàn.
- Điều ấy không cần thiết bằng phải tìm ra người có khả năng trị bệnh cho gia mẫu ngay bây giờ.
- Ta có biết một người có khả năng ấy, rất tiếc người sống ở xa và rất khó mời tới đây.
Tiểu Hổ Tử bị khích động:
- Là người nào ? Ở tận nơi đâu ? Tiểu điệt xin tự đi mời.
Địch Diễm Thu lắc đầu :
- Ngươi có đi cũng không mời được người.
- Thế ai mới mời được ? Xin nói với tiểu đệ, tiểu đệ sẽ tìm ngay.
- Người mời được chính là ta đây. Có hai cách khả dĩ mời được người chữa bệnh này, một là ta tự đến cầu xin...
- Còn thứ hai ?
Cổ phu nhân thản nhiên:
- Cách thứ hai là dùng thủ cấp của ta ắt mời được người.
Tiểu Hổ Tử biến sắc kinh ngạc không nói nên lời. Y không phải thằng ngốc, đương nhiên hiểu ra Cổ phu nhân và người trị bệnh kia có quan hệ bất bình thường và cũng có thể có mối oán thù sâu như trời biển. Nói khác đi, người ấy muốn Cổ phu nhân phải chết rồi mới chịu ra tay cứu tỉnh Hoàng Tú Hoa. Tình hình như vậy Tiểu Hổ Tử biết làm sao ? Y đành cáo từ Cổ phu nhân quay về, tâm thần bất định, hai ba ngày sau chưa lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-vo-bi-kip/2196875/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.