Lộ Lộ ngẩn ngơ, không ngờ bên ngoài phòng giam xám xịt cũ kĩ đó, lại là tòa biệt thự sangtrọng, rộng lớn, cổ điển như vậy. Những tấm rèm, bức tranh, lò sưởi, bàn ghế đều mang đậm phong cách phương Tây cổ điển, màu nâu cùng đỏ rượu ưu nhã là tông màu chính của toàn bộ tất cả các phòng.
Lộ Lộ có cảm giác như đang đi vào thế giới cổ tích huyền huyễn ấy chứ! May mắn làvẫn còn vài thiết bị hiện đại giúp cô nhận ra đây chính là ngôn tìnhhiện đại, nhìn nơi này lừa tình quá đi.
Bạo Lăng Đằng như trước chưa từng rời mắt khỏi Lộ Lộ, nhìn gương mặt cô chao đảo khắp nơi lại nhăn mày, hắn cảm thấy buồn cười.
Soạt!
Từ lúc nào Bạo Lăng Đằng đã bế Lộ Lộ tới phòng tắm, đầu Lộ Lộ vang lên hồi chuông cảnh báo, luống cuống la lên “Anh... em tự mình tắm được, anh cứ ở ngoài đợi là được.”
“Thứ nên và không nên thấy anh cũng đãthấy hết, còn ngượng ngùng cái gì?” Bạo Lăng Đằng mặt không đỏ tim không đập nhanh nghiêm túc nói.
Lộ Lộ vành tai đỏ ửng, nghiến răngtrừng mắt nhìn Bạo Lăng Đằng, làm như chuyện đó cô không biết? Nhưng cócần vô sỉ huỵch toẹt nói ra hết như vậy không?
“Em cũng không cótrốn được, anh không chịu là em ghét anh luôn đó.” đã bí thế, Lộ Lộquyết định dùng kế sách thảm hại cuối cùng.
“Được thôi, nhưng anh cũng sẽ không mở còng ra.” Bạo Lăng Đằng tiếp tục khi dễ Lộ Lộ.
“...”
Khoảng thời gian trôi qua thật... mờ ám, Lộ Lộ vì đầu óc không trong sáng nênluôn phòng bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tuong-nu-phu/1519807/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.