”Con chính là ngườithừa kế của gia đình ta, vì vậy đừng làm chúng ta thất vọng.” một phụ nữ trung niên mặc âu phục tím cao quý, toàn thân toát đầy vẻ thanh cao, bí ẩn, đôi mắt bà lóe sáng như dạ minh châu nhìn đứa nhỏ 4 tuổi trước mắtmình.
Cậu bé đôi mắt ngây thơ không biết gì, nhưng chỉ cần giađình vui vẻ, cậu sẽ làm tất cả mọi thứ, cậu ngây ngô cười hồn nhiên,khóe mắt đầy quyết tâm cùng nghiêm túc càng làm cậu theo đáng yêu “Consẽ!”
“Được rồi, phải ở nhà ngoan với chị hai, không được trốn bất kì môn học nào nghe chưa.” bà ánh mắt hòa ái, yêu thương nhìn con trai, tuy biết điều này quá ác độc với một đứa nhỏ đang tuổi ăn, vui chơi,nhưng vì chồng mình và tương lai của con trai, bà sẵn sàng bỏ đi quá khứ hạnh phúc của con trai mình để nó trưởng thành sớm và bảo vệ gia đình.
“Đi thôi.” ba cậu bé là một người đàn ông mặc vest đen nam tính, gương mặtyêu nghiệt như bước ra từ trong tranh, chỉ có tính khí lạnh lùng và điềm tĩnh là không bao giờ biến mất. Nhưng nếu nhìn kĩ hơn, ông thật sự rấtquan tâm tới gia đình nhỏ của mình.
“Ba mẹ đừng lo, con sẽ chămsóc em trai thật tốt.” từ đằng sau đi ra là một tiểu mỹ nhân xinh đẹpkhông kém. Chắc hẳn là truyền từ gen của các vị phụ huynh khuynh đảonhân đây, thiếu nữ tóc đen như gấm tung bay trong làn gió nhẹ, làn datrắng như ánh sáng vầng trăng chiếu nhẹ nhàng xuống nhân gian, nhưng sovới em trai mình, cô kém đi vài phần.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tuong-nu-phu/1519806/chuong-43-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.