Sầm Kỷ Dương yêu cô, Đình Thâm cũng yêu cô. Nhưng đáng tiếc trái tim cô chỉ có thể dành cho một người.
Cuộc tình tay ba có bao giờ là hoàn thiện hết, suy cho cùng không phải người không được đáp trả mới đau khổ, mà người lựa chọn còn đau khổ hơn.
Sầm Kỷ Dương quên cô rồi.
Không phải, là cô bắt anh phải quên cô.
Đây là lựa chọn của cô, đây là điều cô muốn, vì sao cô phải đau lòng chứ?
Sau khi Huyết Anh Thạch thực hiện mệnh lệnh của cô, Y Anh cũng bỏ đi. Khi mọi người tỉnh giấc, đều đang ở trong tòa thành uy nga tráng lệ. Bọn họ đều cảm giác như đã quên đi thứ gì đó nhưng tất cả đều không biết là gì.
Nhưng mà có một vài người cho dù quên đi hết thì dã tâm vẫn luôn chiếm hữu.
Ba tháng sau...
Trong tòa thành, Sầm Kỷ Dương mặc bộ đồ đen đi trên hành lang hướng thẳng đến sãnh lớn, Mộc Miên ngồi bên trên chiếc ghế ở nơi cao nhất, Đình Thâm đứng bên dưới nghe thấy tiếng bước chân thì xoay đầu nhìn ra sau.
-Ba ngày tới đã đến lễ thành hôn giữa cậu và Tô Mị, nhưng mà ta thấy cậu không quan tâm tới chút nào.-Mộc Miên đặt tay lên thành ghế nói
-Cảm ơn nữ vương đã quan tâm. Tuy nhiên tôi vẫn muốn tìm cho ra thánh nữ thực sự trước.
-Cậu nghĩ thánh nữ thực sự tồn tại sao? Nếu không sao lại không xuất hiện, Tô Mị mặc dù chỉ mang nửa dòng máu thủy huyết nhưng đã được xem là thánh nữ rồi.
-Không phải người cũng như tôi chờ đợi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tuong-hoc-duong/770753/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.