Sáng hôm sau Y Anh tỉnh dậy như những ngày thường, nữ hầu đã chuẩn bị đồ cho cô.
Thay đồ xong vừa bước ra khỏi phòng tắm đã bắt gặp Sầm Kỷ Dương đang ngồi trên ghế sô pha làm cô suýt nữa té ngã.
-Anh...
-Sao lâu thế?
-Anh ở đây làm gì?-cô chạy tới trước mặt anh hỏi
-Đợi cô để đi đến trường. Không lẽ cô nghĩ tôi có ý gì với cô sao?
Nhìn ánh mắt nham nhở của anh, Y Anh bĩu môi.
Nữ hầu đem giày vào định giúp cô mang vào thì đã bị anh cầm lấy sau đó phẩy tay bảo bọn họ ra ngoài.
-Mấy thứ này đều do anh chuẩn bị sao?
Đồng phục cô đang mặc, đôi giày anh đang giữ còn có cặp sách trên bàn, cô không tin nó có cánh bay đến.
-Mới như vậy đã cảm động rồi sao?-anh nhoẻn môi cười lại cúi người quỳ một chân xuống sàn
-Ai thèm cảm động.
-Là tôi kêu người về nhà lấy. Cô nên cảm ơn họ.-anh vừa nói vừa đưa tay cầm lấy một chân cô lên
-Anh làm gì?
Theo phản xạ bình thường cô lặp tức rụt chân về người ngã ra sau thành ghế.
-Mang giày giúp cô. Giày này là tôi mới mua đấy.-anh đáp lần này giữ chân cô lại.
-Sao, sao lại mua giày mới?
-Thấy đẹp nên mua. Không thích sao?-anh nhướn mày nhìn cô hỏi
-Không, nhưng, nhưng là tự tôi mang được.
-Đừng nói nhiều nữa, ngồi yên đi.
Anh bị cô càu nhàu giọng khó chịu cúi đầu giúp cô mang giày vào.
Y Anh cảm nhận được nhiệt độ lòng bàn tay ấm nóng của anh đang truyền ngay cổ chân mình lan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tuong-hoc-duong/770732/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.