Y Anh ngẩng đầu lên nhìn Sầm Kỷ Dương, anh cao hơn cô cả một cái đầu nên khi ở vị trí này nhìn lên chỉ thấy chiếc cằm nhọn tinh xảo củnh chiếc mũi cao của anh.
Nhìn ở góc độ đặc biệt cuốn hút, đẹp đến mê hoặc lòng người.
-Không phải tôi đã nói đừng động vào cậu ấy sao?-Sầm Kỷ Dương lạnh lùng giương mắt nhìn Đình Thâm
Đình Thâm cảm thấy lồng ngực khó chịu vô cùng không có tâm trí đôi co với Sầm Kỷ Dương đã quay người bỏ đi.
Sầm Kỷ Dương nhíu chặt mày, lại giở trò gì nữa đây?
-Không sao chứ?-anh cúi đầu xuống nhìn cô hỏi
Y Anh lúc này mới phát giác bọn họ đang ở sân trường, bao nhiêu cặp mắt đang chú ý tới hành động mờ ám của bọn họ, cô lặp tức đứng thẳng người giả vờ cười cười quay lại nhìn anh.
-Không sao, lúc nãy đột nhiên thấy choáng.
-Cẩn thận một chút.
Lúc nãy anh ngồi trên lớp đột nhiên có cảm ứng mạnh mẽ, tim có chút nhói lên điều đầu tiên nghĩ đến là cô đang gặp nguy hiểm, anh liền chạy đi tìm lại nhìn thấy cô đang đứng cùng Đình Thâm tay vươn ra đặt ở lồng ngực cậu ta cứ ngây ngẩn mặt mày có chút kém.
Nhưng mà lúc nãy thấy Đình Thâm cũng khó chịu như vậy, anh mới hiểu ra đây không phải do Đình Thâm giở trò.
-Sầm Kỷ Dương, anh giận tôi sao?-cô thấy anh bỏ đi thì lẽo đẽo theo sau
-Đồ ngốc như cô giận chỉ thêm mệt.
Cô bĩu môi theo sau bước chân anh: “Nếu không giận sao anh có thái độ như vậy?”
Sầm Kỷ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tuong-hoc-duong/253319/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.