Bạch Mị Nhi hơi trợn to đôi mắt, nàng không ngờ Long Ngạo Thiên sẽ hẹp hòi đến nước này.
“Quân công tử làm người đại nghĩa, cũng không hiệp ân báo đáp, muốn Bạch Mị Nhi hồi báo cái gì.” Giọng điệu của Bạch Mị Nhi cũng hơi lạnh đi.
“Hừ, cho dù là như vậy, hắn cũng không có lòng tốt gì.”
Biết Bạch Mị Nhi không bị Quân Tiêu Dao làm gì, Long Ngạo Thiên hơi thở phào nhẹ nhõm một hơi, nhưng trong lòng còn có chút vướng mắc.
Hơn nữa tâm tư của Long Ngạo Thiên rất thâm sâu. Nói trắng ra là trời sinh đa nghi.
Hắn ta đột nhiên suy nghĩ, có phải Bạch Mị Nhi đã bị Quân Tiêu Dao thu phục hay không?
Hoặc là, Quân Tiêu Dao bảo Bạch Mị Nhi trở về giám thị hắn, sau đó âm thầm truyền lại tin tức?
Chưa chắc không có khả năng này.
“Mị Nhi, vì sao Quân Tiêu Dao muốn cứu ngươi, mà ngươi lại trở về, hay là...” Long Ngạo Thiên muốn nói lại thôi.
Muốn nói ra, nhưng lại cảm thấy không thích hợp.
Bạch Mị Nhi nghe vậy thì mặt hơi trắng ra. Rõ ràng nàng và Quân Tiêu Dao không có quan hệ nào mà Long Ngạo Thiên còn hoài nghi nàng?
“Ngạo Thiên ca ca, ngươi còn hoài nghi nô gia, nếu nô gia và Quân công tử có liên hệ thì sẽ chủ động nói thẳng với chàng sao?” Gương mặt Bạch Mị Nhi tái nhợt.
Nàng thành thật nói thẳng thắn tất cả, nhưng Long Ngạo Thiên lại không tin tưởng nhiệm nàng như vậy.
Không thể không nói, chuyện này thật làm người ta đau lòng!
“Xin lỗi, là ta sai rồi, dù sao ta và Quân Tiêu Dao kia là tử địch.” Long Ngạo Thiên tự biết đuối lý, chỉ có thể trấn an.
Nhưng trong lòng hắn đã có cái gai, vẫn âm thầm đề phòng Bạch Mị Nhi. Long Ngạo Thiên không muốn tự mình trải qua chuyện lật thuyền trong tay nữ nhân.
“Quân Tiêu Dao ở nơi nào, dẫn ta đến đó.” Đôi mắt màu vàng kim của Long Ngạo Thiên hiện lên chút lãnh lệ.
Mặc kệ thế nào, chỉ cần giải quyết Quân Tiêu Dao thì tất cả vấn đề đều không tồn tại.
“Ngạo Thiên ca ca, nghe nô gia khuyên một câu, tăng thực lực của mình lên trước đi, nếu không chàng chưa chắc đã là đối thủ của Quân công tử đâu.” Bạch Mị Nhi thành tâm mà nói.
Long Ngạo Thiên nghe vậy thì khóe mắt cũng run rẩy. Nữ nhân mà hắn coi là hậu cung của mình lại nói hắn không bằng Quân Tiêu Dao?
Con mẹ nó, đây là tuyệt đối vũ nhục trầm trọng đối với một nam nhân!
Không có nam nhân nào chịu đựng được nữ nhân của mình nói ra hắn không bằng một nam nhân khác.
Tuy hiện tại Bạch Mị Nhi tạm thời còn chưa phải nữ nhân của Long Ngạo Thiên, nhưng sớm muộn gì cũng đến mà thôi.
“Mị Nhi, ý nàng là ta không bằng Quân Tiêu Dao kia?” Trên trán Long Ngạo Thiên nổi lên gân xanh.
Đối với người có tính cách này bá đạo kiêu ngạo như hắn thì đây tuyệt đối là nhục nhã!
“Ngạo Thiên ca ca, đây là sự thật, khí tức của Quân công tử quá khủng bố, sâu không lường được.” Bạch Mị Nhi khuyên nhủ.
“Mị Nhi, ngươi đứng về phía người ngoài hay là ta?”
Long Ngạo Thiên nghe thấy lời này thì trong lòng không thoải mái cực độ. Tu vi của hắn ta đã là Chân Thần Cảnh hậu kỳ, đứng đầu kim tự tháp.
Dù Quân Tiêu Dao yêu nghiệt đến đâu cũng có thể mạnh thế nào?
Nhiều nhất là ngang bằng với hắn là đã ghê gớm lắm rồi.
“Không phải vấn đề này, sự thật chính là như thế.” Bạch Mị Nhi nói.
“Đủ rồi, ta không tin, ta mang huyết mạch Đế Long, còn luyện hóa bảy viên long nguyên mà lại không bằng Quân Tiêu Dao kia!” Long Ngạo Thiên quát lạnh một tiếng.
Bạch Mị Nhi hơi cắn môi đỏ, cảm giác thật tủi thân, nàng toàn tâm toàn ý suy nghĩ vì Long Ngạo Thiên, nhưng Long Ngạo Thiên lại quay qua trách nàng chỉa khuỷu tay ra ngoài, còn quát nàng như vậy.
Đổi lại là nữ tử nào khác cũng sẽ tủi thân, nản lòng thoái chí.
“Nếu đổi lại là Quân công tử, lấy tính cách của hắn, tuyệt đối không có thái độ như thế, sẽ nghiêm túc nghe ta nói.” Bạch Mị Nhi bỗng nghĩ như vậy.
Con người là không thể so sánh, so một cái là dọa nhảy dựng.
Tâm tính của Long Ngạo Thiên cũng chênh lệch với Quân Tiêu Dao quá lớn. Trong lòng Bạch Mị Nhi bỗng dâng lên một suy nghĩ, trước đó sao mình lại coi trọng Long Ngạo Thiên?
Ngay vào lúc Long Ngạo Thiên chuẩn bị bảo Bạch Mị Nhi dẫn hắn đi tìm Quân Tiêu Dao, trong sát trận tàn khuyết mênh mông phía trước bỗng truyền đến một giọng nữ tử suy yếu cực độ.
“Ai tới... Cứu ta với...”
“Ân? Giọng nữ nhân?”
Giọng nói này làm bước chân Long Ngạo Thiên dừng lại.
Trước đó hắn ta vẫn lun nghiền ngẫm, rốt cuộc khí tức huyết mạch Long tộc trong đó đến từ thế lực phương nào.
Sau khi tra xét, Long Ngạo Thiên cho rằng không có khả năng đến từ Tổ Long Sào.
“Chẳng lẽ là...” Long Ngạo Thiên nghĩ tới khả năng nào đó, trong mắt bắn ra ánh sao.
“Ngạo Thiên ca ca, làm sao vậy?” Bạch Mị Nhi hỏi.
“Tạm thời để Quân Tiêu Dao kia sống lâu mấy ngày đi, trước mắt ta còn có chuyện quan trọng.” Trong mắt Long Ngạo Thiên hiện lên dị sắc.
Hắn hạ quyết tâm, muốn cứu nữ tử trong sát trận kia ra.
“Quả nhiên, Long Ngạo Thiên ta mới là vai chính trời sinh, chuyện anh hùng cứu mỹ nhân luôn bị ta đụng phải.” trong lòng Long Ngạo Thiên như vậy.
Buồn bực trong lòng cũng giảm bớt không ít.
Quân Tiêu Dao kia mạnh đến mấy thì có được cơ duyên như hắn hay không?
Nếu cứu nữ tử này, nói không chừng lại có thể mang đến một ít cơ duyên cho Long Ngạo Thiên.
Nghĩ đến đây, Long Ngạo Thiên cũng bắt đầu ra tay, phá giải sát trận.
“Ngạo Thiên ca ca muốn cứu người sao?” Bạch Mị Nhi đứng một bên quan sát.
Long Ngạo Thiên ôm một nữ tử váy xanh bay vút ra, nữ tử này có dáng người ưu nhã, dung mạo cũng rất đẹp, trên cái trán tuyết trắng có hai long giác màu xanh lá.
Nói ngắn gọn, cũng là một đại mỹ nhân.
Chỉ là lúc này, sắc mặt nàng ta tái nhợt, tiêu hao rất nhiều tinh lực.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]