"Nhân tộc ngoại giới kia thật to gan, dám cướp Âm Dương Thần Quả của tiểu chủ, còn có Thương gia của Bạch Vọng thành nữa, dám che chở cho Nhân tộc ngoại giới đó." Hắc Dực Ma Báo dùng tiếng người, lạnh lẽo nói.
"Tiểu chủ đang chuẩn bị cho Thịnh yến Thập Vương, loại chuyện nhỏ này chúng ta giải quyết là được rồi, dẫn hắn đến trước mặt tiểu chủ để tiểu chủ quyết định." Nam tử Độc Giác tộc nói.
"Nô gia nghe nói Nhân tộc ngoại giới này rất anh tuấn, anh tuấn bất phàm, không biết có anh tuấn như tiểu chủ không?" Xà Cơ khẽ cười.
Với kiến thức có hạn của nàng ta, Thánh tử Đọa Vũ đã cực kỳ anh tuấn rồi.
"Không cần phải lãng phí thời gian, trực tiếp đi Thương gia thôi." Nam tử Độc Giác tộc khoát tay nói.
Không quá vài giây bọn họ đã đến Thương gia.
Đám gia chủ Thương gia cũng nhận được tin tức, đang đợi ở ngoài cửa.
"Ba vị giá lâm Thương gia ta, thật là vinh hạnh cho Thương gia." Gia chủ Thương gia chắp tay nói.
Tuy ông ta là Thánh Nhân nhưng cũng không dám đắc tội với tùy tùng của Thánh tử Đọa Vũ.
"Đừng có nhiều lời, các ngươi nên biết mục đích chúng ta đến đây, mau bảo nhân tộc ngoại giới kia ngoan ngoãn đi ra chịu trói." Nam tử Độc Giác tộc lạnh nhạt nói.
"Các ngươi thật quá đáng." Tỷ muội Thương Nguyệt và Thương Tuyết hai mắt tức giận nói.
"Ha ha, Thương gia các ngươi dám đối đầu với tiểu chủ sao?" Hắc Dực Ma Báo mở miệng, âm thanh mang theo lãnh ý.
Sắc mặt đám người gia chủ Thương gia trở nên bối rối, không biết nên trả lời như thế nào.
Mà đúng lúc này, ầm một tiếng, một luồng khí tức khủng bố phi thăng mà ra!
Một mảng thần diễm to lớn khuếch tán ra, như biển lửa ập xuống.
Trong phiến hỏa triều này, Quân Tiêu Dao một thân bạch y ngự không đi ra, như thần linh bất tử.
"Thánh tử Đọa Vũ là cái thá gì, xứng làm đối thủ của ta sao?"
Quân Tiêu Dao đầu tóc tung bay, quần áo phấp phới, bước ra khỏi hỏa triều, như một vị thần vương bất tử!
Khí tức của hắn rất mạnh, mạnh hơn rất nhiều lúc trước khi bế quan.
Trước kia Quân Tiêu Dao ở Thông Thiên Cảnh đã có thể trấn áp được sinh linh Táng Thổ Thần Hỏa Cảnh như Khuyết Thiên rồi.
Hiện tại hắn đã đột phá Thần Hỏa Cảnh đại viên mãn, thực lực không thể so sánh với ngày trước nữa.
"Công tử!"
Thương Nguyệt và Thương Tuyết nhìn thấy Quân Tiêu Dao, sắc mặt vui mừng.
Sau khi cảm nhận được khí tức trên người hắn, sắc mặt vui mừng lại chuyển sang kinh ngạc.
Mới có mấy ngày, tu vi của Quân Tiêu Dao từ Thông Thiên Cảnh đại viên mãn đột phá đến Thần Hỏa Cảnh đại viên mãn.
Điều này trực tiếp phá vỡ nhận thức của các nàng.
Tuy tu vi của sinh linh Táng Thổ hơn một hai tầng so với sinh linh Tiên Vực.
Nhưng loại ưu thế này đều là do tích lũy vô số năm mà có.
Mà chỉ trong vài ngày ngắn ngủi Quân Tiêu Dao đã vượt qua thời gian tu luyện mấy chục năm của sinh linh Táng Thổ!
Điều này là khủng khiếp thế nào chứ?
Mấy người gia chủ Thương gia cũng sững sờ.
Thời gian mới trôi qua mấy ngày đã đột phá một đại cảnh giới, dù có sự trợ giúp của Âm Dương Thần Quả thì điều này cũng quả thực là ngoài sức tưởng tượng.
"Quả nhiên như lão tổ nói, tiểu tử này lai lịch kinh người, tư chất cũng vô cùng yêu nghiệt, cũng may Thương gia ta không đắc tội với hắn." Gia chủ Thương gia nghĩ thầm trong lòng.
Nói thật vừa bắt đầu ông ta cũng không thể hiểu được tại sao lão tổ lại làm ra quyết định này.
Nhưng hiện tại nhìn thấy Quân Tiêu Dao đạp trên thần hỏa ngợp trời bước ra, loại khí thế này, khiến cho cả Thánh Nhân như ông ta cũng có cảm giác nghẹt thở.
"Ngươi lại dám sỉ nhục tiểu chủ?" Hắc Dực Ma Báo nhìn chằm chằm vào Quân Tiêu Dao, trong mắt lộ ra một tia kinh ngạc.
Bởi vì khí tức lúc này của Quân Tiêu Dao quá mạnh rồi, khiến bọn họ sợ hãi.
"Không phải nói Nhân tộc ngoại giới này chỉ có tu vi Thông Thiên Cảnh sao?" Nam tử Độc Giác tộc lộ ra vẻ nghi hoặc.
Tu vi của ba người bọn họ đều là Thần Hỏa Cảnh hậu kỳ, trước kia còn cao hơn Quân Tiêu Dao, nhưng bây giờ thì lại không thể nào so sánh được.
"Nhân tộc ngoại giới này cũng anh tuấn quá đi." Xà Cơ lần đầu nhìn thấy Quân Tiêu Dao đã lập tức sững sờ rồi.
Trước kia nàng ta có nghe nói Nhân tộc ngoại giới này khá anh tuấn.
Hiện tại xem ra, lời đồn cũng không sai, thậm chí ngay cả Thánh tử Đọa Vũ trong tim nàng ta cũng không bằng Quân Tiêu Dao.
Thậm chí Xà Cơ cảm thấy ở Vạn Cổ Táng Thổ e rằng không có một sinh linh nào có thể anh tuấn như Quân Tiêu Dao.
"Ướt...ướt rồi..."
Xà Cơ mím môi, không nhịn được rên lên một tiếng.
Không có cách nào, Quân Tiêu Dao chính là có loại mị lực này, chỉ là dung mạo khí chất cũng có thể khiến cho sinh linh giống cái sản sinh ra phản ứng đáng xấu hổ.
Mà ánh mắt của Quân Tiêu Dao lại tràn đầy lạnh lùng, không có một tia ấm áp.
"Sỉ nhục Thánh tử Đọa Vũ? Xin lỗi, hắn còn chưa có tư cách để ta sỉ nhục." Quân Tiêu Dao lạnh nhạt lên tiếng.
Dám hỏi Hoang Thiên Tiên Vực có mấy người đủ tư cách làm đối thủ của Quân Tiêu Dao.
Tuy Thánh tử Đọa Vũ là một trong Thập Tiểu Vương của Vạn Cổ Táng Thổ, nhưng trong mắt của Quân Tiêu Dao cũng chẳng là gì cả.
Thậm chí đám thuộc hạ của hắn như Nghệ Vũ, Vong Xuyên cũng đều có thể trấn áp Thánh tử Đọa Vũ.
Cho nên Quân Tiêu Dao thực sự không có hứng thú gì với Thánh tử Đọa Vũ.
Hắn ta không đến gây chuyện, Quân Tiêu Dao cũng lười tìm hắn ta.
Nhưng hiện tại, Thánh tử Đọa Vũ lại lựa chọn không bỏ qua, vậy thì Quân Tiêu Dao cũng không cần phải khách khí nữa.
"Nhân tộc ngoại giới, ngươi quá tự đại rồi, ngươi trong mắt tiểu chủ cũng chỉ là huyết thực mà thôi.”
Quân Tiêu Dao thở dài.
Tại sao lại có nhiều con giun chắn đường vậy chứ?
"Xem ra phải diệt một thiên kiêu cấp bậc Thập Tiểu Vương để lập uy rồi." Quân Tiêu Dao lẩm bẩm.
Lời này của hắn không người nghe thấy, nếu không sợ rằng sẽ làm giấy lên một trận phong ba.
Thiên kiêu cấp bậc Thập Tiểu Vương nói giết là giết, cũng quá là coi thường người khác rồi.
Nhưng hắn ta còn chưa thi triển ra, liền có một tiếng phốc vang lên.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]