Ba hôm sau, Nhạc Quần và Thủy Linh Uyên đã có mặt tại Thái Bạch lâu vàolúc chính ngọ. Hai người đi một vòng quanh khoảng sân rộng phía trước,nhưng không thấy có người nào giống như Liễu Bán Tiên cả.
Hai người đi lên Thái Bạch lâu, rảo khắp các tầng lầu, cũng chẳng thấy bóng dáng của Liễu Bán Tiên.
Nhạc Quần băn khoăn nói :
- Có lẽ Hồ Tiểu Điệp đã đoán đúng, ở đây chẳng hề có ai là Liễu Bán Tiên cả, lúc này chẳng rõ tình hình ở Thất Trùng Thiên ra sao rồi?
- Ở đây có rất nhiều gian hàng buôn bán, giống hệt như miếu hội, có lẽ chưa đến lúc đông đảo nên ông ấy chưa đến cũng nên.
Nhạc Quần nhìn xuống dưới, quả nhiên một số gian hàng đã lần lượt bàybán dưới đất. Hai người xuống lầu, chọn một tửu quán lộ thiên ngồi ănuống.
Nhạc Quần bỗng dịu dàng nói :
- Uyên muội... đã được mấy tháng rồi?
Thủy Linh Uyên đỏ bừng mặt, cúi đầu lí nhí đáp :
- Đã gần sáu tháng rồi...
Nhạc Quần nắm tay nàng âu yếm :
- Phải hết sức thận trọng, đừng để bị động thai.
Thủy Linh Uyên thẹn thùng :
- Hãy yên tâm, tiểu muội sẽ hết sức giữ gìn.
Nhạc Quần cảm khái :
- Thế sự đổi thay nhiều quá, ngu huynh xuất đạo mới chỉ hơn một năm màđã phải trải qua biết bao sóng gió, chẳng rõ lệnh tỷ hiện giờ ở đâu? Còn hy vọng sống hay không...
Thủy Linh Uyên buồn bã :
- Gia tỷ lòng dạ chí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-truong-loan-giang-ho/2777996/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.