Nhạc Quần bàng hoàng :
- Tiểu Điệp!... Nàng chưa chết?
Hồ Tiểu Điệp xịu mặt :
- Nhạc đại ca... mong tiểu muội chết hay sao?
Nhạc Quần nghiêm mặt :
- Muội nói gì vậy! Hôm trước ở dưới đáy sông, ngu huynh thấy một màn đen che mất tầm nhìn, đoán có lẽ là loại bạch tuộc khổng lồ, tiếp đến dâytrói đứt ra, rồi sau đó không còn hay biết gì nữa.
Hồi Tiểu Điệp gật đầu :
- Tiểu muội cũng có trông thấy...
Nhạc Quần nói tiếp :
- Khi tỉnh lại phát hiện mình đang nằm trên bờ sông, lập tức đi tìm Điệp muội. Tìm mãi không thấy, lại gặp sư muội Lãnh Tình Như, nên ngu huynhngỡ là Điệp muội đã chết...
Hồ Tiểu Điệp buông tiếng cười gằn :
- Đại ca tưởng là bạch tuộc đã cứu chúng ta ư?
Nhạc Quần ngớ người :
- Điệp muội nói vậy là...
Hồ Tiểu Điệp cười khẩy :
- Đó là người chứ không phải bạch tuộc đâu!
Nhạc Quần gật gù :
- Đúng rồi! Bạch tuộc làm sao cắt đứt được dây trói!
Hồ Tiểu Điệp nghiêm giọng :
- Nếu Nhạc đại ca sớm nghĩ đến điều ấy, có lẽ đã phát hiện được âm mưucủa y thị. Khi dây trói vừa đứt, lập tức có một luồng chưởng kình xô vào ngực tiểu muội...
Nhạc Quần giật mình :
- Thì ra có người ám toán! Quái lạ thật, sao lại không ám toán ngu huynh nhỉ?
Hồ Tiểu Điệp nhếch môi cười :
- Y thị đang cần đại ca, lẽ nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-truong-loan-giang-ho/2777994/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.