Nhạc Quần ngạc nhiên nói :
- Vô Tâm đâu rồi nhỉ?
- Có lẽ đã bỏ đi rồi!
- Không đâu, đệ hiểu rất rõ con người của Vô Tâm, y không bao giờ thất hứa đâu!
Hai người đến gần cỗ áo quan, bỗng nghe có tiếng ngáy vang, Nhạc Quầnlắc mạnh đầu, đưa mắt nhìn Phụng Hoàng công chúa cùng nhau cười. Thì raVô Tâm đang nằm ngủ say sưa trong áo quan, nước miếng chảy dài xuống hai bên khóe miệng.
Hai cỗ áo quan đều đáy nhọn cả, thì ra Vô Tâm đã đào hai cái hố dưới đất rồi đặt áo quan lên, nên trông từ xa như là đặt trên đất bằng vậy.
- Vô Tâm!
Nhạc Quần xô mạnh, Vô Tâm lập tức nhảy phốc ra, Phụng Hoàng công chúa nói :
- Hãy mang áo quan bỏ xuống sông, ta đi thôi!
Vô Tâm dụi mắt lớn tiếng :
- Tiểu tử, hai người phải chết thật ư?
Phụng Hoàng công chúa nghiêm giọng :
- Đừng lắm lời, hãy mang áo quan bỏ xuống sông đi!
Vô Tâm làu bàu mấy tiếng, đoạn ôm cỗ áo quan to lên, đi ra bờ sông, bỏ xuống nước, quả nhiên giống hệt một chiếc thuyền con.
Phụng Hoàng công chúa nắm tay Nhạc Quần nhảy vào trong áo quan :
- Vô Tâm, nhờ ngươi hãy đậy nắp quan giùm cho!
Vô Tâm quay sang Nhạc Quần nói :
- Tiểu tử, đàn bà là thứ trò chơi chỉ có thể đứng ngoài xa mà xem chứkhông nên động đến. Vô Tâm này chỉ là với tấm lòng tốt, mong ngươi đừngtrách!
Phụng Hoàng công chúa sầm mặt :
- Đồ ngốc, ngươi thử nói nghe xem đàn bà làm sao mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-truong-loan-giang-ho/25679/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.