Mẹ Chu và Trần Phi Bằng thấy Chu Lập Thành nói đến rõ ràng mạch lạc, hai người theo lời nói của Chu Lập Thành cẩn thận hồi tưởng lại vị vừa ăn, kinh ngạc phát hiện Chu Lập Thành hoàn toàn không phải nói bậy, chỉ là có vài hương vị có thể là đầu lưỡi bọn họ không đủ linh mẫn, cũng không có thể cảm nhận được.
Vị phu nhân kia nghe xong, hừ nói: "Cậu nói nhiều như vậy, tiền vẫn là phải giao!"
Chu Lập Thành liếc nhìn bà một cái, nói: "Xem ra cô không hiểu làm đồ ăn."
Chu Lập Thành vừa định nhờ người này mời đầu bếp nhà bà ta ra, đã thấy từ cửa ra bếp chạy ra hai người đàn ông, một già một trẻ, trên người đều mặc trang phục đầu bếp. Người lớn tuổi hơn là một người đàn ông trung niên hơn năm mươi tuổi, sắc mặt của ông ta xám trắng, môi không huyết sắc, bộ dáng giống như bệnh nặng chưa lành; người nhỏ tuổi nhìn không lớn hơn là bao sao với Chu Lập Thành, lúc nhìn về bọn anh trong mắt còn ẩn ẩn mang theo phẫn nộ.
"Anh bạn nhỏ này không ngờ có một cái lưỡi thật tốt." Người đàn ông trung niên cười ha hả đi tới, tự giới thiệu ông ta họ Mã, là ông chủ kiêm đầu bếp của tiệm này, chàng trai bên người là con trai duy nhất của ông ta, còn người phụ nữ cầm máy tính kia chính là vợ ông.
Chu Lập Thành đứng lên báo tên họ của mình, khiêm tốn cười cười, "Chỉ là ở phương diện này hơi có xem qua mà thôi." Anh quay người nhìn mẹ Chu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tru-o-hien-dai/650011/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.