chàng thanh niên khẽ díu mày : “ chỉ có thế thôi sao ? đến từ đế đô ? còn gia cảnh và gia đình của hắn thì sao ?”
người đàn ông trung niên có chút thấp thỏm không yên , lo sợ nói : “ thưa , hoàn toàn mù tịt ạ !”
“ cái gì ??” chàng thanh niên dùng tay vỗ mạnh lên bàn 1 cái , trong đôi mắt nhấp nháy những tia sáng sắc lạnh .
nhìn thấy chàng thanh niên nổi giận , người đàn ông trung niên hối hả quỳ xuống , toàn thân run rẩy , run giọng nói : “ thưa …. Thưa thiếu gia , chúng tôi đã tìm đủ mọi cách để điều tra , nhưng vẫn chỉ có được những thông tin ít ỏi như thế thôi ạ …”
chàng thanh niên díu mày Im lặng suy nghĩ 1 hồi , lạnh lạnh nói : “ đứng dậy đi .”
người đàn ông trung niên vội vã đứng dậy , lúc này trên trán của ông ta đã đổ đầy mồ hôi lạnh .
“ kỳ lạ thế nhỉ ? rốt cuộc hắn là 1 người như thế nào đây ?” chàng thanh niên lại nhìn vào người đàn ông trung niên , nói : “ còn việc kia xử lý như thế nào rồi ?”
người đàn ông trung niên vội vã trả lời : “ thưa thiếu gia , đã xử lý xong rồi ạ . chúng chỉ là những tên đấu sĩ tầm thường , chỉ trong nháy mắt đã giải quyết xong rồi ạ .”
” không gây ra án mạng chứ ?” chàng thanh niên hỏi .
“ thưa không ạ , chỉ là dạy chúng 1 bài học rồi tống cổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-trong-cac-vi-than/1007585/chuong-117.html