Pole đưa tay sờ sờ cái cằm của mình , díu mắt lại mỉn cười nói : “ sao tự nhiên lại nóng giận thế cậu bé ?”
Sắc mặt của Tiền Thế Kiệt trầm xuống , lạnh nhạt nói : “ bước ra ngoài đường bị người khác chỉ chỉ trỏ trỏ như con quái vật kỳ lạ , không nóng giận mới lạ á ! mà này , có gì thì nói đi , nói xa nói gần làm chi vậy .”
Pole lắc đầu thở dài , cười nói : “ đúng là thanh niên chỉ biết nôn nóng , không biết cách giữ cho cái đầu óc tỉnh táo chút nào cả. là thế này , thực ra ông anh nhân hậu của ta có đi tới sân vận động để theo dõi trận đấu của các cậu .”
Isbel ngạc nhiên nói lớn : “ cụ Gongro có tới theo dõi chúng cháu sao ?”
Pole ngật đầu , mỉn cười nói : “ đúng thế , ông anh của ta có chút nhận xét về biểu hiện của cả 2 , đặc biệt là cháu đấy , Isbel ạ !”
Isbel ngơ người : “ cháu ?”
Pole đứng dậy , chắp 2 tay ra sau , thở dài nói : “ biểu hiện của cháu đã làm ông anh của ta có chút thất vọng . cháu đã quá nôn nóng rồi , phải biết rằng , để trở thành 1 chiến binh xuất sắc , việc đầu tiên là phải kềm nén được sự nôn nóng của mình, phải luôn giữ cho cái đầu luôn tỉnh táo . phải biết dùng đầu óc để phân tích tình hình , lúc nào cần tiến thì tiến , lúc nào cần lùi thì lùi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-trong-cac-vi-than/1007583/chuong-115.html