Tiền Thế Kiệt chỉ hừ mạnh 1 tiếng , bước tới gần chúng , nói nhỏ 1 câu : “ nhìn cái gì mà nhìn ? bộ tao cướp vợ của tụi bây hay sao mà nhìn tao bằng cái ánh mắt căm thù đó ? muốn gì thì cứ nói thẳng đi !!”
Chỉ thấy 2 tên đó sắc mặt âm trầm , không nói năng gì cả , chỉ dùng ánh mắt như rắn độc rình mồi nhìn chằm chằm vào Tiền Thế Kiệt , sau đó hừ mạnh 1 tiếng , quay người bỏ đi .
Isbel từ phía sau bước tới , dường như cô ta cảm thấy mình có lỗi , nên dùng 1 giọng nói lí nhí nói : “ anh …. Sao lại chọc giận đối phương ?”
Tiền Thế Kiệt hừ 1 tiếng , lạnh lùng nói : “ xì , bộ tôi không chọc chúng thì chúng không căm thù chúng ta nữa sao ? trước sau gì cũng bị căm thù rồi , vậy thì chọc chúng 1 trận cho bỏ ghét , đó là đòn tâm lý , tuyệt đối không được tỏ ra yếu thế hơn trước đối thủ , nếu không thì chúng sẽ càng lúc càng làm tới , hiểu chưa !”
Isbel im lặng suy nghĩ 1 hồi , khẽ ngật đầu .
Tiền Thế Kiệt mỉn cười , nhạt nhạt nói : “ khá lắm , cô đã thông minh nhiều rồi đấy . nào , chúng ta về nhà thôi . tôi đói bụng lắm rồi đấy .”
Isbel không nói thêm gì nữa , lặng lẽ bước đi theo Tiền Thế Kiệt .
Bước ra khỏi sân vận động , Tiền Thế Kiệt cùng Isbel đi thẳng về nhà , trên đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-trong-cac-vi-than/1007582/chuong-114.html