Nhưng cứ đứng bất động tại chỗ như vậy cũng không phải là một cách. Cứ đứng như vậy, không nói đến chuyện có biện pháp hay không, sợ rằng ba người sẽ chết đói ở chỗ này mất.
Hoa Thiên Vũ không muốn mình cứ như thế chết đi ở một nơi kì quái như vậy, nàng nói với Lý Tinh Hành và Lăng Mạc Thiên: “Cứ tiếp tục như vậy cũng không được, chúng ta phải đi ra ngoài, như vậy, ta đi trước, các ngươi nhìn theo ta, mặc kệ là xảy ra chuyện gì, cũng không cần sốt ruột, lại càng không nên vì ta xảy ra chuyện mà chạy tới cứu ta.”
Hoa Thiên Vũ thấy sắc mặt của hai người kia giống như trút được gánh nặng, trong lòng thầm mắng hai người, sợ rằng trong lòng họ đã sớm nghĩ như vậy, nên để cho mình đi chịu chết trước. Tự mình chủ động đưa ra ý kiến giúp bọn họ, chắc là trong lòng họ vui vẻ lắm.
Nhưng lúc này Hoa Thiên Vũ không có tâm tư so đo cùng họ, nếu mình đã quyết định như vậy thì nên làm ngay, cho nên nàng không tiếp tục cùng bọn họ nói những lời vô nghĩa nữa. Ngay lập tức nhấc chân đi về phía trước, dĩ nhiên, Hoa Thiên Vũ vẫn rất cẩn thận tránh hai tiểu Tứ Tượng bát quái na di trận, dựa theo khoảng cách ở giữa đại trận nàng nhón chân giẫm tới.
Nhưng trong giây phút Hoa Thiên Vũ đặt chân xuống, âm thanh của Lý Tinh Hành đột ngột vang lên từ phía sau, “Cẩn thận, ở đó có trận pháp. Chạy mau.”
Tại sao ngươi không nói sớm! Hoa Thiên Vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-trom-cuong-phi/3299226/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.