Ý niệm này lóe lên trong đầu Lý Thu Bạch, hai đầu lông mày ẩn ẩn hiện ra hàn quang thấu xương.
- Ha ha ha...
Lâm Hi nghe được Lý Thu Bạch nói vậy thì cười lên:
- Đảo ngược trắng đen, chỉ hươu bảo ngựa, không ai bằng ngươi cả! Chân tướng như thế nào thì nhiều sư huynh đệ trong tông tự biết rõ ràng, còn chưa tới phiên ngươi phân trần. Ngươi là Đệ tử chân truyền, ta cũng là Đệ tử chân truyền, mặc kệ ngươi bày tư thái gì cũng chẳng ép được ta. Nói lý do gì cũng là lấy cớ, cuối cùng vẫn phải động thủ mà thôi, Lý Thu Bạch, có thủ đoạn gì cứ lấy ra đi.
Tình thế trước mắt cực kỳ nghiêm trọng, Lý Thu Bạch làm nhiều như vậy chính là tìm lý do đường hoàng, quyết tâm muốn xuất đầu thay "Không Thánh Vương", trong nội tâm Lâm Hi cũng biết rõ trận chiến hôm nay không tránh khỏi, càng không cần né tránh.
Lý Thu Bạch hừ lạnh một tiếng, biểu hiện của Lâm Hi lọt vào trong mắt của hắn càng làm cho hắn tức giận, cũng kiên định ý tứ chèn ép trong đầu:
- Nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên, ngươi mới bao nhiêu bổn sự mà dám cuồng vọng trong tông! Hôm nay ta sẽ cho ngươi biết có ta ở đây thì còn chưa tới lượt ngươi làm càn đâu.
Hàn quang trong mắt Lý Thu Bạch lóe lên, không hề lưu thủ, tay phải giơ lên và như linh xà đánh ra một kích vào Lâm Hi ở phương xa.
Ầm ầm!
Trong tích tắc này núi sông nứt vỡ, dùng Lâm Hi làm trung tâm, trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-toa/1435438/chuong-1279.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.