Chương trước
Chương sau
- Lý Thu Bạch, ám toán đánh lén là bổn sự của ngươi sao?
Tâm thần của Lâm Hi đại định, ổn định thân hình, nhìn qua phía trước quát lên.
Tuy thực lực của Lý Thu Bạch có mạnh nhưng mà Âm Dương Đại Tiên Thuật cũng cũng không phải thế hệ nhàn nhạt, một trong "Thập đại tiên thuật mạnh nhất" Tiên Đạo Đại Thế Giới, lực công kích của Âm Dương Đại Tiên Thuật tuy không mạnh nhưng phòng ngự thì đệ nhất thiên hạ.
Một kích của Lý Thu Bạch tuy phá "Âm Dương đại khí tráo", nhưng mà chỉ là như thế thì bản thân Lâm Hi không có bị bao nhiêu trùng kích. Đây là chỗ cường đại của Âm Dương Đại Tiên Thuật, đẳng cấp càng cao thì uy lực tuyệt học này càng lớn.
Ở sâu trong thời không Lý Thu Bạch cũng thầm giật mình. Một kích này của hắn tuy không dùng toàn lực nhưng đối phó với một gã Đệ tử chân truyền dưới Tiên Đạo tứ trọng là dư xài. Nguồn tại http://truyentop.net
Không nghĩ tới trên người Lâm Hi chẳng những có được "Lục dương tiên khí", hơn nữa còn sử dụng tuyệt học trấn phái của Đâu Suất Cung "Âm Dương Đại Tiên Thuật", một kích này bị phòng ngự của hắn ngăn cản được.
- Không sư đệ thua trên tay của hắn không oan.
Lý Thu Bạch thầm nghĩ trong lòng.
Hiện tại Không Thánh Vương đã hoàn toàn không có tư cách khiêu chiến Lâm Hi nữa rồi, nhưng mà thưc lực Lâm Hi càng mạnh càng làm nội tâm của Lý Thu Bạch phản cảm, không thích.
Không quy củ không củ thuốc không tròn, trong tông phái trọng yếu nhất chính là quy củ cao thấp, nếu như mỗi người cậy mạnh làm ác, không tôn sư huynh, bất kính trưởng lão, tùy ý làm loạn thì tông phái ra bộ dáng gì nữa.
Vèo!
Tay áo mở ra, Lý Thu Bạch xé một khe hở trực tiếp đi ra ngoài, xuất hiện trước mặt Lâm Hi.
Cường giả Tiên Đạo tứ trọng Hư Không Cảnh hoàn toàn có thể trốn vào sâu trong thời không, lợi dụng không gian quy tắc công kích đối phương, khiến cho đối thủ chạy lang thang còn mình vững như thái sơn.
Nhưng mà thực lực của Lý Thu Bạch vốn vượt qua Lâm Hi, đối phó sư đệ trong tông thì Lý Thu Bạch còn khinh thường dùng phương thức này. Dưới tình huống thực lực mạnh hơn đối phương thì phải đường hoàng đánh bại đối phương, làm cho đối phương không có chút tâm lý may mắn nào, thua bại thảm hại mới là phương thức đả kích mạnh nhất.
Ông!
Tay áo của Lý Thu Bạch cuốn lên, Chiến Hỏa thiếu chút nữa bị Lâm Hi phong ấn hiện ra sau lưng của hắn. Nếu không phải băn khoăn tình huống của Chiến Hỏa tình thì Lý Thu Bạch cũng khinh thường đánh lén Lâm Hi.
Lâm Hi cũng chẳng quan tâm chuyện này làm gì, tuy Chiến Hỏa giống trống khua chiên, bộ dáng báo thù thay Ám Long, khiến cho chính mình lên làm nhân vật chính, nhưng mà với Lâm Hi thì hắn chỉ là tôm tép nhỏ, chẳng lên nổi mặt bàn.
- Lý Thu Bạch, uổng cho ngươi là cường giả Tiên Đạo tứ trọng, nhân vật trên Tiên Đạo Quần Anh Bảng, không ngờ lại dùng hai đầu ma sủng đi áp chế ta, không sợ bị chê cười sao?
Sắc mặt Lâm Hi phát lạnh nói ra.
Trước kia hắn chưa từng gặp qua Lý Thu Bạch, nhưng vừa rồi mới giao thủ đã đủ để cho hắn hiểu được thân phận của đối phương. Vừa nghĩ tới thực lực đối phương bất phàm lại không biết liêm sỉ, lợi dụng lúc hắn không có mặt trấn áp hai đầu ma sủng, trong nội tâm Lâm Hi đã giận dữ rồi.
- Hai đầu tiểu ma vật là đồ bỏ đi, cũng đáng cho ta động thủ? Nhưng mà cũng khiến ngươi không thể không đến.
Thần sắc Lý Thu Bạch lạnh lẽo, tay áo run lên, Hấp Huyết Nữ Vương cùng Địa Ngục Ma Long bị phong ấn lớn nhỏ cỡ nắm tay bay về phía Lâm Hi.
Ý của Lý Thu Bạch lúc ấy thực tế là nhắm vào Lâm Hi, mà không phải hai đầu ma sủng. Chỉ là hiểu lầm trong đó cũng là do Lý Thu Bạch cao ngạo, cũng khinh thường đi giải thích.
Chân khí của Lâm Hi cuộn lên, thu nhập vào bàn tay, cũng không trừ phong ấn, chỉ bỏ vào trong "Thứ Nguyên Tiểu Tiên Đại", chỉ đợi sau ngày hôm nay sẽ thả hai ma sủng ra.
- Ta rời khỏi tông môn hai mươi năm không ngờ lại xuất hiện nhân vật như ngươi, ngỗ nghịch sư trưởng, làm xằng làm bậy, coi trời bằng vung. Tông phái có quy củ của tông phái, ai cũng không thể vi phạm, ngươi ỷ vào thực lực của chính mình cường đại cho nên không đặt tông quy giới luật vào mắt. Ta lần này gọi ngươi tới là muốn mài nhuệ khí của ngươi, cũng cho ngươi biết nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên, trong tông phái phần lớn là các sư huynh sư trưởng còn mạnh hơn ngươi, còn chưa tới phiên ngươi nhảy nhót.
Ánh mắt Lý Thu Bạch phát lạnh nhìn qua Lâm Hi, từ trên cao nhìn xuống, bộ dáng giọng điệu không hề khách khí.
Nghe được Lý Thu Bạch bày ra bộ dáng muốn thay tông môn thanh lý môn hộ, chủ trì chính nghĩa, trong nội tâm Lâm Hi tức giận.
- Mài nhuệ khí của ta sao?
Lâm Hi giận quá thành cười:
- Lý Thu Bạch, ta và ngươi đều là Đệ tử chân truyền, ngươi có tư cách gì đại biểu tông môn đến xử trí ta. Hơn nữa nếu như ta không có nhớ lầm thì ta mới là đệ tử Chấp Pháp Điện, chấp pháp tông quy giới luật, giữ gìn chính nghĩa của tông phái hẳn là ta mới đúng chứ. Lúc nào tới phiên ngươi. Ngươi luôn mồm quy củ với quy củ, Chấp Pháp Điện chấp pháp tông quy giới luật đó là lệnh của tổ sư bổn phái. Muốn cân nhắc quyết định một Đệ tử chân truyền có tội hay không chẳng phải chuyện của ngươi, trong mắt của ngươi có trưởng lão hay không, có tổ sư bổn phái hay không. Ta thấy kẻ cần phải bị chế tài là ngươi mới đúng.
- Miệng lưỡi sắc bén, nói bậy nói bạ!
Lý Thu Bạch liếc xéo Lâm Hi, chỉ một câu đã bác bỏ lời của Lâm Hi. Dùng thân phận địa vị và thực lực chiếm ưu thế của hắn, cho dù Lâm Hi nói cái cũng không cần quan tâm.
- Ta chỉ hỏi ngươi, có phải ngươi hủy một đạo quả của Không sư đệ hay không? Hộ Pháp trưởng lão có phải do ngươi ngỗ nghịch, thậm chí giận dữ mắng mỏ hay không?
Ánh mắt Lý Thu Bạch đầy hàn khí, hắn trong khoảng thời gian này biết rõ càng nhiều, càng cảm thấy ngoại môn đã loạn, cảm giác không thích và tức giận:
- Đồng môn tỷ thí điểm đến là dừng, ngươi hủy đạo quả của hắn; Hộ Pháp trưởng lão chấp chưởng môn hộ nhiều năm, ngay cả ta cũng phải tôn trọng vài phần, ngươi chỉ là một đệ tử lại nói năng lỗ mãng, Lâm Hi, ngươi thật sự là lớn mật! Ngươi thực cho rằng ỷ vào Chấp Pháp trưởng lão bảo vệ sẽ không người đối phó ngươi sao?
Nếu như Lâm Hi không có đột phá đến Tiên Đạo Cảnh vẫn là đệ tử nội môn, dùng tính cách của Lý Thu Bạch và lại là cường giả Tiên Quân, thân phận chênh lệch cực lớn, ỷ vào thân phận mình nhiều nhất chỉ trừng phạt nhỏ Lâm Hi mà thôi.
Nhưng mà Lâm Hi tấn thăng đến Tiên Đạo Cảnh, chống đối trước mặt hắn, ngay cả sư huynh Chiến Hỏa cũng dám trấn áp, đây không thể là trừng phạt nhỏ được nữa, trong lòng Lý Thu Bạch chỉ có một ý niệm, Lâm Hi tăng thực lực nhanh quá nên phải ngăn cản, tuyệt đối không thể cho hắn tăng lên như vậy được.
- Loại tâm tính thủ đoạn này nếu để cho hắn tấn thăng tới thập trọng, làm Chân truyền đại đệ tử, chẳng phải sẽ coi trời bằng vung, liền ngay cả Chưởng môn và Đại trưởng lão cũng đám ngỗ nghịch mạo phạm. Đệ tử như vậy quả thực là con sâu làm rầu nồi canh, tuyệt đối không thể cho hắn phát triển được.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.