Chương trước
Chương sau
Ầm!
Một đạo kiếm khí kinh thiên lướt qua hư không, một kiếm này trực tiếp mở ra phạm vi hơn mười dặm phía trước, cả hư không quả thực giống như là đậu hũ bị cắt mở.
Phần Vũ ngay cả cổ họng cũng không thốt lên một tiếng, đã bị Lâm Hi lấy Thái Bạch kiếm đạo Tiên Đạo cảnh cắt thành phấn vụn, huyết vẩy trường không, đi đời nhà ma.
- Ở thời điểm ta Tiên Đạo cảnh còn muốn chạy trốn? Thật là buồn cười.
Lâm Hi không nhanh không chậm đi tới, đem không gian đại mà ba người lưu lại sau khi chết nhặt lên...
Phần Vũ, Điển Vi, Ác La đều là cường giả Tiên Đạo cảnh, thực lực bất phàm, hơn nữa còn nhận được tín nhiệm của Thần tử. Loại nhiệm vụ truy sát Lâm Hi này, đi theo Thần tử, làm tốt, trên cơ bản đều có chỗ tốt.
Ba huynh đệ Phần Vũ, Điển Vi, Ác La cũng giống như vậy, vẻn vẹn ba đầu Túng Vân tiên thú chính là cực phẩm bất phàm, hơn nữa còn có bảo vật tiên đạo cảnh trọng yếu như Tiểu động thiên pháp khí.
Tiểu động thiên pháp khí của Lâm Hi bị thương tổn thật lớn, lại hao tổn ba thành, liền không thể sử dụng, đại lượng thiêu đốt Thuần Dương tiên đan cũng không thể thay thế tác dụng của cảnh giới.
Ba huynh đệ Phần Vũ, Điển Vi, Ác La lấy tu vi Thuần Dương cảnh liên thủ thúc dục Tiểu động thiên pháp khí, kinh nghiệm vận dụng Tiểu động thiên pháp khí so với Lâm Hi thì phong phú hơn, mặc dù Tiểu động thiên pháp khí cũng đã bị thương tổn, so với tình huống của Lâm Hi thì khá hơn nhiều.
Lâm Hi hiện tại đã không dư thừa Thuần Dương tiên đan lãng phí ở trên tế luyện pháp khí. Nhưng mà sau khi trở về, hai kiện pháp khí hợp lại làm một, vẫn là có thể lấy thừa bù thiếu, tu bổ lẫn nhau. Nếu là vận khí tốt, tu bổ ra hai kiện tiểu động thiên pháp khí hoàn hảo cũng không phải là không được.
Chỉ một vài món bảo vật này liền là một khoản thu nhập không nhỏ rồi, huống chi ý thức của Lâm Hi thăm dò vào vài kiện không gian đại, sơ lược đảo qua, còn ở bên trong phát hiện ra đại lượng tài liệu tu luyện.
- Thu hoạch lần này không tệ, đầy đủ đền bù cho Thỉnh tiên đan của ta rồi.
Lâm Hi khẽ mỉm cười, đem những thứ này thu lại, thân thể thoáng một cái lập tức đi xuống phía dưới.
Lúc Lâm Hi từ trên đám mây bước xuống, khí tức bàng bạc trên người hắn cũng nhanh chóng suy yếu, rơi xuống, hồi phục lại tu vi Luyện Khí thập trọng Thánh Vương cấp như cũ.
Thỉnh tiên đan là đan dược duy nhất có thể ngắn ngủi đề cao tu vi người khác. Lâm Hi mặc dù bằng vào đan được do Đệ ngũ Thần phi biếu tặng này đạt đến Tiên Đạo cảnh, nhưng đây cũng là tạm thời, không coi là tu vi chân chính.
- Thật là thoải mái a!
Lâm Hi khẽ nheo ánh mắt lại, hồi tưởng lại cảm giác Tiên Đạo cảnh, cái loại cảm giác cường đại này rất dễ dàng nghiện phải. Ba huynh đệ Phần Vũ, Điển Vi, Ác La cũng là cường giả Tiên Đạo cảnh, lại bị hắn một viên Thỉnh tiên đan trực tiếp đánh bại.
Lực lượng do Thỉnh tiên đan mang đến mặc dù là tạm thời, là thuộc về ngoại lực, không phải là tu vi chân chính của mình, nhưng là cũng không phải không có chỗ tốt.
Tích lũy của Lâm Hi ở Luyện Khí cảnh đã tiếp cận khủng bố, như vậy tích trữ càng ngày càng dày, tương lai lúc trùng kích Tiên Đạo cảnh lực cản sẽ rất lớn. Nhưng mà trải qua Thỉnh tiên đan hướng dẫn, giống như một đám cây cỏ đột nhiên bị nhổ ra một chút, sau này lực cản khi Lâm Hi trùng kích cảnh giới sẽ bị suy yếu rất nhiều.
- Đệ ngũ Thần phi, nhận nhân tình của ngươi rồi...
Lâm Hi khẽ mỉm cười, rơi xuống đất.
Trên mặt đất, Lý Tuyết Cơ nhìn Lâm Hi, còn bảo trì thần sắc rung động.
- Làm sao, thấy ta không chết, rất giật mình?
Lâm Hi tay áo bồng bênh, thản nhiên nói.
- Hừ!
Lý Tuyết Cơ cúi đầu xuống:
- Ngươi chết hay không đâu có liên quan gì đến ta.
Lâm Hi chỉ là cười mà không nói, tâm tư của Lý Tuyết Cơ hắn sao lại không biết. Bất quá chuyện không nắm chắc tuyệt sẽ không đi làm, Lý Tuyết Cơ muốn mượn đao giết người, đó là si tâm vọng tưởng.
Đột nhiên ---
- Chủ nhân, chủ nhân, ngươi làm sao...
Một trận thanh âm run rẩy đột nhiên từ phía sau truyền đến. Từng gã nam tử nô bộc của Lý Tuyết Cơ hỗn loạn tụ lại một chỗ, vừa kinh vừa sợ nhìn Lâm Hi:
- Khốn kiếp, ngươi rốt cuộc muốn làm gì với chủ nhân chúng ta?
Lâm Hi nhíu nhíu mày, hắn vừa mới lao ra thủy tinh cung dưới đất, cũng trực tiếp bộc lộ thân phận của mình, bị những người này thấy được.
Đột nhiên không đợi Lâm Hi kịp phản ứng, bá một tiếng, một thân ảnh kéo ra khí lãng xông ra ngoài.
Rầm rầm rầm!
Tiên khí hồng lưu đào thiên phủ đầy trường không, trong thời gian tính bằng hơi thở, hơn mười người nam nữ bộc nhân ngay cả cổ họng cũng không thốt lên được một tiếng, liền liên tục bị Lý Tuyết Cơ đánh bạo, hóa thành hơn mười viên tinh thạch rơi vào trên tay của nàng.
- Ngươi cư nhiên giết chết bọn họ?
Lâm Hi giật mình nhìn Lý Tuyết Cơ, hắn là đang suy tư nên đối phó với những người hầu này của Lý Tuyết Cơ như thế nào, không nghĩ tới Lý Tuyết Cơ tự mình đem bọn hắn giết chết, không có nửa điểm do dự.
- Hừ! Không phải là hợp với tính toán của ngươi sao.
Lý Tuyết Cơ lạnh lùng nói:
- Biết được bí mật của ngươi, dù sao bọn họ cũng không sống được. Thay vì cho ngươi được tiện nghi còn không bằng chính mình động thủ, ít nhất ta còn là chủ nhân của bọn hắn.
Bàn tay của Lý Tuyết Cơ nắm chặt, liền đem tinh thạch của những người sau khi chết biến thành này nhất nhất nuốt xuống.
- Nữ nhân thật độc ác!
Lâm Hi ngẩn ngơ, thế mới biết chính mình xem thường lãnh khốc cùng quyết đoán của nữ nhân này.
Chân khí kết tinh của mười mấy người rất nhanh đã bị Lý Tuyết Cơ hút sạch rồi. Trên mặt của Lý Tuyết Cơ một mãnh lãnh đạm, không có bi thương, cũng chưa nói tới thương tiếc, tựa hồ đây chỉ là một chuyện nhỏ bé không đáng kể.
Trên thực tế, cẩn thận hồi tưởng lại, coi như là chính mình đem sư huynh nàng phong ấn hóa thành tinh thạch để hấp thu, trên mặt của Lý Tuyết Cơ cũng không có gì thay đổi, tựa hồ sớm đã biết vận mạng của gã.
- Người của Phong Bạo đại thế giới các ngươi đều là dạng như thế này phải không?
Khóe miệng Lâm Hi mang theo một tia châm biếm.
Nếu như hóa thành những tinh thạch này là môn nhân của Ngũ Lôi phái, hay hoặc giả là Thượng Quan Dao Tuyết, Thanh Liên thánh nữ, hay hoặc giả là đám người Hải Thánh Vương, Lâm Hi cũng tự hỏi không có cách nào làm được như Lý Tuyết Cơ.
- Ngươi là đang trào phúng ta hấp thu người một nhà sao?
Lý Tuyết Cơ lạnh lùng nói, trên mặt nhưng cũng không có thay đổi gì, giống như đang nói với Lâm Hi một chuyện tình bé nhỏ không đáng kể, trào phúng lại hắn:
- Ta không biết đại thế giới của các ngươi là cái dạng gì, nhưng mà Phong Bạo đại thế giới nơi này, tu sĩ công phạt lẫn nhau, vì kết tinh mà công lực của đối phương biến thành. Đây đối với chúng ta mà nói căn bản không coi là gì. Bởi vì, đây là pháp tắc sinh tồn ở chỗ này.
Lý Tuyết Cơ một câu nói ra bí mật, thuận tiện còn liếc Lâm Hi một cái, ý tứ không cần nói cũng biết.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.