Chương trước
Chương sau
- Các ngươi đám hỗn đản này, còn không ra! --
Bạch Hoài Chỉ ngửa mặt lên trời kêu to, thần sắc vừa sợ vừa giận.
Đánh chết nàng cũng không nghĩ tới, Lâm Hi thay đổi cái chân khí, lại có thể trở nên cường đại như vậy. "Tà Đạo bát mỹ nhân", Huyết Hồng Nhan Bạch Hoài Chỉ càng là loại nổi bậc trong đó, thực lực nửa bước chân truyền đủ để khinh thường các đệ tử từ chân truyền trở xuống. Mặc dù đụng phải Tứ Đại Đế Tử cũng không có gì phải sợ hãi. Nhưng hiện tại tình huống này, thế công của Lâm Hi mãnh liệt rối tinh rối mù, nếu không gọi giúp đỡ, nàng sẽ triệt để xong đời, về sau muốn gọi cũng không có cơ hội nữa.
- Tất cả Ác Ma nghe lệnh, giết hắn đi. Hắn là đệ tử Tiên Đạo! --
Bạch Hoài Chỉ chỉ một ngón tay tới Lâm Hi, nghiêm nghị kêu lên đối với Ác Ma đầy trời. Thân thể của nàng chấn động, một cổ uy áp khủng bố như Hồng Hoang hung thú đột nhiên từ trong cơ thể nàng phát ra trong hư không, ở sau lưng nàng ẩn ẩn hiện ra một đầu yêu ma cường đại thân cao trăm trượng, khí thế hung ác vô tận, ngập trời nuốt biển, trấn áp bát hoang.
Đó cũng không phải là khí tức của Bạch Hoài Chỉ mà là một đầu yêu ma cường đại hơn Bạch Hoài Chỉ nhiều lưu lại khí tức trên người nàng.
- Địa Ngục Ma Vương! --
Lâm Hi đang muốn tiến công, thấy một màn như vậy trong nội tâm lập tức cả kinh.
Kịch biến lần này, Tà Đạo, Ma Đạo và Địa Ngục Đại Thế Giới liên hợp, cùng nhau tiến công viện chinh chiến chi địa, một ít tu sĩ Tà Đạo thậm chí có thể chỉ huy "Ác Ma Đại Lĩnh Chủ" cường đại hơn mình nhiều.
Lâm Hi vẫn không rõ ràng lắm quan hệ trong đó. Hiện tại hắn rốt cuộc hiểu rõ, trên người những tu sĩ Tà Đạo này rõ ràng có khí tức một đầu "Địa Ngục Ma Vương" lưu lại.
Cái gọi là "Ma Vương" chính là Yêu Ma chi Vương, đúng là dựa vào uy áp của đầu Ma Vương nên những tu sĩ Tà Đạo kia mới có thể khống chế những Ác Ma cao đẳng khá làm việc cho mình.
Ở phương diện này, Lâm Hi tuy rằng được một quả "A Tu La Quả Thực", có được "A Tu La ma khí", nhưng vẫn có chênh lệch tương đối lớn đối với Địa Ngục Ma Vương chính thức.
- Không xong!
Thấy Bạch Hoài Chỉ lợi dụng khí tức Ma Vương, triệu hoán Ác Ma đại quân chung quanh tiến công mình, Lâm Hi trong lòng biết rõ hỏng bét. Cùng một thời gian, một rít gào bén nhọn ghê tài bỗng truyền đến:
- Sư tỷ, chúng ta tới rồi! --
Từng đạo khí tức cường hoành phá khai tầng tầng bức tường người do Ác Ma tạo thành, xuất hiện ở trên không Bạch Hoài Chỉ, cùng nàng liên thành một đường.
Những người này mặc dù không cường đại như Bạch Hoài Chỉ, nhưng cũng đều là cường giả thâm niên Luyện Khí thập trọng Thánh Vương. Bảy tám tên cường giả Tà Đạo liên hợp với Bạch Hoài Chỉ, áp lực Lâm Hi gặp phải lập tức tăng nhiều.
- Hiện giờ, ta xem ngươi chạy đường nào! -- bắt đầu!
Bạch Hoài Chỉ song chưởng mười ngón hợp lại, đột nhiên đưa tới, ầm ầm, một cái khe lớn cự đại đột nhiên xuất hiện ở sau lưng nàng, theo mười ngón tay Bạch Hoài Chỉ hở ra, đại địa thuân liệt, tà khí, thi khí, sát khí hạo hạo đãng đãng rót thành một mảnh đại dương mênh mông, phác thiên cái địa, mãnh liệt ép về phía Lâm Hi.
- Tà Linh đại pháp!
- Tà Ảnh đại pháp!
- Tà Ma đại pháp!
- Phệ Huyết đại pháp!
... ... Bảy tám tên cường giả Bạch Hoài Chỉ gọi đến lược trận rốt cục liên hợp với Bạch Hoài Chỉ, cùng nhau đánh tới Lâm Hi, từng đạo tà khí hồng lưu, kinh thiên động địa, giống như Giang Hà đánh về phía Lâm Hi.
- Thủy Hỏa đại pháp!
Lâm Hi khẽ quát một tiếng, trên người thủy hỏa biến hóa, tế lên "Thủy Hỏa đại pháp".
Chỉ thấy từng vòng thủy hỏa quang hóa biến ảo trên người, qua giây lát, chân khí biến ảo, biến thành một đạo thủy hỏa nhị sắc, tạo thành hình cầu bán kính đạt mấy trăm trượng, hàng trăm hàng ngàn hào quang Thái Cực hoa mỹ ở phía trên sinh sinh diệt diệt, biến ảo bất định.
Ầm ầm!
Chân khí song phương chạm vào nhau, Lâm Hi không chút sứt mẻ, mà Bạch Hoài Chỉ và bảy tám tên Tà Đạo Thánh Vương lập tức lui lại mấy bước, lập tức nhao nhao biến sắc.
- Tuyệt học Đâu Suất Cung!
Bạch Hoài Chỉ mắt lộ ra sát cơ, nghiến răng nghiến lợi.
• Thủy Hỏa đại pháp • của Đâu Suất Cung không chỉ nổi danh ở môn phái Tiên Đạo, mà ở tà ma hai đạo cũng giống như vậy, không chỉ lực công kích cường đại, hơn nữa còn sở trường về Âm Dương chi đạo, vốn thiện ở phòng thủ.
Lâm Hi bằng vào • Thủy Hỏa đại pháp • rõ ràng một người chống lại công kích do Bạch Hoài Chỉ liên hợp với bảy tám tên cao thủ bất phàm đánh ra, cái này truyền đi, tất nhiên sẽ là đả kích rất lớn đối với thanh danh của Tà Đạo nhất mạch.
- Ah! --
Bỗng nhiên ngay lúc đó, không chút dấu hiệu, một tiếng hét thảm bỗng từ sau lưng Bạch Hoài Chỉ truyền đến. Thân hình Bạch Hoài Chỉ run lên, bỗng nhiên quay đầu, chỉ thấy một gã Tà Đạo Thánh Vương thân hình run rẩy, trực tiếp từ trong hư không té xuống. Mà hơn mười trượng trên đỉnh đầu hắn, một đầu biên bức màu vang nhanh như điện quang thạch hỏa, phi tốc bay lên bầu trời.
- Súc sinh, muốn chết!
Bạch Hoài Chỉ sắc mặt thoáng một phát đỏ bừng, tức giận đến phổi cũng như muốn nổ tung. Nàng ở phía trước đề phòng Lâm Hi, lại không chú ý đến Tạp Mễ Lạp, bị nàng thừa dịp giết một gã Tà Đạo Thánh Vương.
Oanh!
Bạch Hoài Chỉ bàn tay hư hư một trảo, một tà trảo cực lớn, to như ngọn núi, khói đen cuồn cuộn, lập tức lướt nhanh như gió trảo tới Tạp Mễ Lạp.
Một trảo này ra, hư không đều mơ hồ vặn vẹo lên, sau đó Tạp Mễ Lạp bị đuổi theo, phịch một tiếng, một đạo kim quang nổ tung, oanh thoáng một phát liền nổ tung tà trảo của Bạch Hoài Chỉ.
- Tạp Mễ Lạp, đến đây.
Lâm Hi một trảo chấn khai tà khí của Bạch Hoài Chỉ, trong Long nhãn lóe lên hào quang nói với Tạp Mễ Lạp.
Phản ứng của hấp huyết nữ vương cũng rất nhanh, vừa mới thoát khỏi công kích của Bạch Hoài Chỉ, lập tức lùi lại trên không theo một đường vòng cung, bay về phía Lâm Hi, sau đó bị Lâm Hi dùng long trảo đỡ lấy, được một đoàn chân khí của hắn bao bọc lại.
- Bạch Hoài Chỉ ngươi đã xuất chiêu hiện giờ là đến lượt ta.
Lâm Hi hóa thân thành Cự Long, thân hình uốn lượn trên hư không, trên đầu rồng hiện ra một nụ cười quỷ dị. Bạch Hoài Chỉ vốn còn muốn tấn công tiếp, nhưng khi nhìn thấy nụ cười này của Lâm Hi, trong lòng hơi lạnh, có một cảm giác bất lành chợt xuất hiện.
- Tên này thực cổ quái!
Trong tâm Bạch Hoài Chỉ đột nhiên hiểu ra, trong chớp mắt một ý niệm xuất hiện trong đầu. Sau một khắc, khi Bạch Hoài Chỉ thấy Lâm Hi còn đang ngẩng đầu lên bầu trời thì đột nhiên ra tay.
- Phấn Toái đại pháp!
Lâm Hi đang nhìn về phía bầu trời xao động, lao thẳng tới phía đại quân Ác Ma, khi cách Tà đạo thánh nữ Bạch Hoài Chỉ không quá xa thì thi triển tuyệt học cường đại nhất của bản thân.
Uỳnh Uỳnh!
Tựa như nước triều dân lên, thanh âm băng thiên liệt địa, từ trong cơ thể Lâm Hi truyền ra, bắt đầu chỉ là một điểm, như có như không, nghe không rõ ràng, nhưng trong nháy mắt, bỗng nhiên bạo phát, tựa như cả thiên địa này đều đang chấn động vậy đó.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.