Đây cũng là nguyên nhân vì sao lúc chạy trốn hắn vẫn luôn bảo vệ tên kia.
Bạch Hoài Chỉ giết hắn, kỳ thật chính là trừng phat. Chỉ là, hắn đã làm mất "Kim liên tử" nên không thể làm gì.
- Ngoài ra..., ta có việc hỏi ngươi!
Bạch Hoài Chỉ nói.
Cổ tay của nàng chấn động, tất cả huyết thủy lập tức đều bốc hơi, lại trở nên trắng nõn không tỳ vết.
- Vâng, Thánh nữ.
Ân Thái Cảnh đứng dậy.
- Tên đệ tử Tiên Đạo kia đến cùng là người nào, ta biết rõ các ngươi trước kia lấy qua cái gì. Nói cho ta biết tất cả tư liệu về hắn.
Bạch Hoài Chỉ lạnh lùng nói, trong mắt đẹp, một đám sát cơ huyết hồng xẹt qua.
"Tà Mị đại pháp" có thể chiếu lại chuyện đã xảy ra trên phạm vi lớn, nhưng chỉ có hình không có tiếng. Có nhiều thứ, vẫn phải hỏi Ân Thái Cảnh.
- Tên đệ tử Tiên Đạo kia gọi Lâm Hi, là đệ tử Thần Tiêu Tông, phong hào Lôi Thánh Vương!...
Ân Thái Cảnh nói ra mọi chuyện mà mình biết. Tuy rằng đang trong nỗi đau mất con, nhưng đối với Lâm Hi, hắn cũng rất phẫn hận. Nếu không phải "Kim liên tử" bị đoạt mất, sao lại có loại chuyện này chứ.
Bạch Hoài Chỉ yên lặng nghe, không nói một lời, sắc mặt âm trầm đáng sợ.
Lâm Hi đem pháp phù lấy ra, lại cũng không có rời tay.
Hoa quang trên pháp phù toát ra, đầu phù chỉ thị phương hướng vô cùng kỳ quái, không phải là phương hướng trung tâm căn cứ thời không, mà là vị trí phía tây bắc căn cứ thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-toa/1435224/chuong-1065.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.