Chương trước
Chương sau
Một chiêu này đột nhiên xuất hiện, cực kỳ quỷ dị, ngay cả Ân Thái Cảnh cũng không đoán trước được.
Tạp Mễ Lạp một hóa thành mười, mười hóa thành trăm, trăm hóa thành ngàn..., Ân Thái Cảnh lập tức tựu mất đi mục tiêu, hơn nữa tất cả biên bức đều tán loạn khắp nơi, không biết nên đối phó nơi nào mới tốt. Ngay cả những tu sĩ Tà Đạo khác cũng giống như vậy, hành động đột nhiên liền khựng lại một chút.
Chiến đấu của người trong tiên đạo bất kể là với nhau, hay là với Ác Ma, Yêu Ma, đều là mặt đối mặt, có mục tiêu rõ ràng. Như Tạp Mễ Lạp, thân hình phân tán, hóa thành ngàn vạn phần, quả thật rất là điên cuồng.
Bá!
Ân Thái Cảnh cuối cùng cũng kịp phản ứng, tà khí quét qua, "Vạn quỷ mị ảnh" phốc qua hơn mười đầu biên bức, lập tức hấp chúng thành xác khô quay lại tẩm bổ cho bản thân, nhưng cũng chỉ như thế thôi.
- Đáng chết, rõ ràng bị một đầu biên bức ức hiếp đến đỉnh đầu!
Ân Thái Cảnh oán hận nói.
Thời gian mặc dù ngắn, nhưng hắn cũng đã nhận ra, đây là một đầu Hấp Huyết Nữ Yêu, chỉ có điều, không biết vì sao rõ ràng có được loại năng lực kỳ lạ này, hơn nữa cường đại đến không thể tưởng tượng nổi, cảnh giới khoảng chừng Luyện Khí đệ thập trọng.
Ân Thái Cảnh cũng không đuổi theo, Lâm Hi ở ngay phụ cận nhìn chằm chằm, như vác trên lưng, mạo muội đuổi theo đó chính là muốn chết. Ngược lại một ít Ác Ma cao đẳng lại đuổi theo, nhưng tốc độ lại kém không ít, không thể đuổi kịp được.
Bá!
Bạch quang chói mắt hiện lên, vài đầu Ác Ma cao đẳng đuổi tới trong hư không ngay cả cổ họng cũng chưa nói được tiếng nào đã bị một kiếm đoạn thành hai đoạn, nhao nhao từ không trung rớt xuống. Đám tà tu bên dưới thấy thế mồ hôi lạnh ứa ra, âm thầm may mắn mình không đuổi theo.
- Tên đệ tử Tiên Đạo này thật là đáng sợ!
Một tên tà tu mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, âm thầm nghĩ mà sợ. Cường giả kiếm đạo từ trước đến nay luôn khiến người đố kỵ sợ hãi, một tên cao thủ kiếm đạo đẳng cấp "Thập quả Thánh Vương" lại càng như vậy.
Ông!
Ánh sáng tím, Lâm Hi dạng chân trên "Tứ Cực Đại Uyển" cao lớn thần tuấn, bây giờ hắn cách mặt đất chừng 3000 xích. Cương Phong mênh mông, tử tông bay lên, Lâm Hi ngạo nghễ mà đứng, chấn nhiếp toàn trường, ánh mắt lợi hại, phảng phất như đi săn vậy, lướt qua mọi người bên dưới.
Rõ ràng không ai dám đuổi theo!
Ác Ma cao đẳng ở chung quanh ngược lại rất kích động, nhưng lại bị Ân Thái Cảnh kiềm chế. Không có những Ác Ma cao đẳng này, mọi người ở đây càng dễ dàng bị giết sạch sẽ, chỉ có ôm thành một đoàn mới là cách tốt nhất để bảo mệnh!
- Lâm Hi?
Ân Thái Cảnh đứng trong mọi người, híp mắt, âm thanh lạnh lùng nói.
- Là ta.
Lâm Hi cười cười, không chút e ngại, bàn tay khẽ vẫy:
- Tạp Mễ Lạp, tới.
Rầm rầm!
Biên bức màu vàng đầy trời như thiểm điện tụ cùng một chỗ, xuất hiện ở trước người Lâm Hi, lại biến thành Hấp Huyết Nữ Vương xinh đẹp mê người, quốc sắc thiên hương, rơi xuống, ngồi ở trên lưng "Tứ Cực Đại Uyển", tựa vào ngực Lâm Hi.
- Hai tên khốn kiếp này!
Hai người bộ dạng không coi ai ra gì, khiến đám tà tu dưới mặt đất tức đến sôi lên.
- Chúng ta làm giao dịch như thế nào? Chuyện hôm nay, chúng ta chấp nhận thất bại! Nhưng cái kia miếng Kim liên tử kia, hi vọng ngươi có thể giao cho chúng ta.
Ân Thái Cảnh mở miệng nói.
- Ngươi đang nói đùa sao? Ta dựa vào gì phải giao cho các ngươi?
Lâm Hi nở nụ cười.
Thằng này điên rồi sao? Rõ ràng lại bảo hắn giao ra Kim liên tử?
- Lâm Hi, ngươi không rõ, ngươi đắc tội người nào đâu. Hôm nay, chúng ta quả thật là kỹ chênh lệch một bậc, nhưng đây không phải chấm dứt. Mà mới chỉ là bắt đầu. Chúng ta không làm gì được ngươi, nhưng ‘vị kia’ phía sau chúng ta lại không giống vậy. Tin tưởng ta, ngươi sẽ không nguyện ý đối địch với nàng đâu!
Ân Thái Cảnh trầm giọng nói.
Tuy rằng là cầu người, nhưng Ân Thái Cảnh một chút cũng không có tư thái cầu người, ngược lại bộ dạng lại như cân nhắc vì Lâm Hi vậy.
- Ah?
Lâm Hi con mắt nhắm lại, thần sắc như có điều suy nghĩ.
Hắn vốn cho rằng Ân Thái Cảnh là thủ lĩnh, nhưng nghe lời này, nguyên lai "Tà Đạo Kim Liên" là vì nịnh nọt bên trên, là trồng cho người khác.
Mặc dù có chút ngoài ý muốn, nhưng chỉ là ngoài ý muốn thôi. Người có thể khiến Lâm Hi hắn ngoan ngoãn giao ra đồ vật đã đến tay, đến bây giờ vẫn chưa ra đời đâu.
- Ngươi quá ngây thơ rồi, các ngươi bây giờ, không có tư cách cùng ta cò kè mặc cả. -- tất cả các ngươi, đều là con mồi của ta, kể cả ngươi. Cho nên, sợ hãi đi! Bởi vì ta sẽ giết sạch các ngươi.
Lâm Hi vừa dứt lời, cũng mặc kệ Ân Thái Cảnh, cưỡi "Tứ Cực Đại Uyển", ánh sáng tím lóe lên, trống không tan biến trong hư không.
- Đáng chết!
Ân Thái Cảnh hung hăng nện một quyền lên mặt đất!
Ở Tiên Đạo Đại Thế Giới, đắc tội một gã tu sĩ Tà Đạo cùng đắc tội "Tà Thần Phong" là hai khái niệm hoàn toàn bất đồng. Hắn vốn cho rằng Lâm Hi chung quy sẽ có chút kiêng kỵ.
Nào ngờ tới, Lâm Hi nghe cũng không thèm nghe đã trực tiếp rời đi.
Một quyền nện trên không trung, khiến hắn tức giận muốn chết.
Hắn nào ngờ tới, người trẻ tuổi ở đối diện lại coi trời bằng vung, ngay cả người của "Thái Nguyên Cung" cũng không để vào mắt, há sẽ quan tâm đến uy hiếp của "Tà Thần Phong".
... ...
- Tạp Mễ Lạp, ngươi không sao chứ?
Ngoài mấy chục dặm, Lâm Hi và Tạp Mễ Lạp ngồi chung trên Tứ Cực Đại Uyển, nói.
- Không có việc gì, chỉ ổn thất chừng 100 hóa thân thôi.
Tạp Mễ Lạp lắc đầu, thản nhiên nói.
Lần giao thủ vừa rồi, nàng tuy rằng thân hình tán thành vô số biên bức, nhưng vẫn bị thương. 100 hóa thân kia chính là tổn thất lúc rời đi.
Bất quá, tuy rằng tổn thất 100 hóa thân, nhưng trên mặt Tạp Mễ Lạp lại đỏ au, nào có chút dấu hiệu bị thương nào chứ?
Phân thân của nàng ngàn vạn, tổn thất 100 cái, căn bản không coi là gì. Càng quan trọng hơn là, hút khô máu huyết toàn thân một tên "Nhị quả Thánh Vương", một thân tinh khí của nàng chẳng những không tổn thất, ngược lại còn gia tăng lên không ít.
- Lần sau đừng mạo hiểm như vậy nữa!
Lâm Hi nói.
Tạp Mễ Lạp nghe vậy trong nội tâm tuôn ra một tia ấm áp, ngoài miệng lại cười quyến rũ nói:
- Chủ nhân, yên tâm đi. Ta nắm chắc mà!
Lâm Hi thúc vào bụng ngựa, lập tức rong ruổi rời đi.
... ... Trong thời gian kế tiếp, toàn bộ vị diện đều bị Lâm Hi biến thành tràng săn bắn, đồng thời cũng thành nơi hắn ma luyện kiếm đạo.
Lúc này, Lâm Hi cải biến chiến lược. Không chỉ những tên Tà Đạo kia, mà ngay cả đám Ác Ma cao đẳng khác cũng thành mục tiêu của hắn.
Vô luận bọn hắn có nguyện ý hay không, đều đã thành "Vật trong lòng bàn tay" của Lâm Hi rồi.
Mỗi một canh giờ, đều có một gã tu sĩ Tà Đạo, hoặc là Ác Ma cao đẳng vẫn lạc. Thường thường chỉ thấy kiếm khí sáng chói lóe lên thì đầu đã lìa khỏi cổ.
Ân Thái Cảnh phòng thủ lại nghiêm, nhưng cũng có chỗ sơ xẩy. Chỉ cần phân thần một chút thôi thì đã tán mạng rồi.
Điểm này, ngay cả Ân Thái Cảnh cũng không có biện pháp gì.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.