- Ngươi!
Trưởng lão Thái Nguyên cung giận dữ, biết rõ Lâm Hi chỉ chính là Phong Bạo chi môn chết đại lượng đệ tử. Song ánh mắt của mọi người nhìn đến, hắn có tức giận đi nữa cũng không có cách nào giết người ở giữa ban ngày.
- Hừ! Tiên Mộng trưởng lão, ta chờ tin tức của ngươi!
Trưởng lão Thái Nguyên cung tức giận hừ một tiếng, ống tay áo rung lên hướng nơi xa nói:
- Chúng ta đi!
Áo bào rung lên lại là nhìn cũng không nhìn, trực tiếp rời đi hội trường, bỏ đi không một dấu vết, biến mất ở phương bắc.
- Trưởng lão!
Từng gã đệ tử Thái Nguyên cung lập tức nhấc người đuổi theo, trong chớp mắt đã đi hết.
- Hô!
Trong đấu trường, Vương Lạc Anh rốt cục thở phào nhẹ nhõm.
Trong cả hội trường khó xử nhất đúng là nàng. Mặc dù là Chân truyền đệ tử nhưng ở trước mặt hai vị trưởng lão thì lời nói hoàn toàn không có trọng lượng, ở một phương diện này ngược lại còn không bằng Lâm Hi.
- Lâm sư đệ, đa tạ rồi.
Vương Lạc Anh nhìn Lâm Hi một cái, lấy truyền âm nhập mật bất động thanh sắc nói:
- Mấy ngày nữa sẽ có một cái tiểu tụ hội. Lâm sư đệ nếu như không ngần ngại mà nói, đến lúc đó thỉnh đến trong cung tụ hội đi.
Thanh âm rất nhỏ, yếu ớt như muỗi, bất quá đầy đủ để cho Lâm Hi nghe được.
- Lạc Anh sư tỷ khách khí.
Lâm Hi do dự một chút, hơi nghĩ ngợi, nhưng ngay sau đó liền gật đầu:
- Tốt lắm, cung kính không bằng tuân lệnh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-toa/1435022/chuong-863.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.