Chương trước
Chương sau
- Tiểu súc sinh! Ta hỏi ngươi, ngươi nói phụng mệnh của chưởng môn, vậy phải có ấn tín làm chứng. Ngươi cầm không ra, chính là ăn nói bừa bãi, vậy thì đừng trách ta không khách khí. Trong trường hợp này, nhiều trưởng bối tông phái như vậy không dung được ngươi càn rỡ!
Trong mắt trưởng lão Thái Nguyên cung là một mảnh hung quang, nếu không phải có mấy ngàn ánh mắt ngó chừng, hắn ở tại chỗ liền đem Lâm Hi đánh chết!
- Lão già kia, chú ý lời nói của ngươi.
Thần sắc Lâm Hi cũng là rung lên, có nhiều tông phái trưởng lão ở đây như vậy, lại có Ma Kiếm trưởng lão ở một bên, hắn đúng là không sợ bị người này làm khó dễ.
- Ngươi!
Trong mắt trưởng lão Thái Nguyên cung hàn quang thiểm thước, nhưng cũng phải nhịn xuống. Trong mũi nặng nề hừ một tiếng:
- Ta cũng không dài dòng với ngươi, lấy bằng chứng ra. Nếu không, đừng trách lão phu không khách khí.
Có câu là 'nói mà không có bằng chứng', chuyện liên quan đến ba đại tông phái, Thái Nguyên, Tiên La, Thần Tiêu vừa liên quan đến tân tấn Chân truyền nữ đệ tử Vương Lạc Anh của Tiên La phái, Lâm Hi nếu là không có bằng chứng, ăn nói lung tung trước mặt người trong thiên hạ, chẳng những Thái Nguyên cung sẽ không bỏ qua cho hắn, coi như là Tiên La phái cũng sẽ không bỏ qua cho Lâm Hi. Nếu không mà nói, làm trò trước mặt người trong thiên hạ, danh dự của tông phái hoàn toàn biến mất.
Đây không phải là trò đùa!
Trưởng lão Thái Nguyên cung là quyết định không tin vào lời nói của Lâm Hi, hắn không có cách nào chứng minh được Lâm Hi nói dối, dĩ nhiên là sẽ để cho Lâm Hi tự chứng minh lời mình là thật. Nếu quả như Lâm Hi không thể chứng minh cho mình, không thể thiếu một cái tội danh dĩ hạ phạm thượng, lấy nhỏ lấn lớn, trưởng lão Thái Nguyên cung cho dù là xuất thủ đối phó với Lâm Hi cũng là hợp tình hợp lý, không người nào dám nói gì.
Thời điểm không khí ở trong cả hội trường đều có chút khẩn trương, Lâm Hi lại nở nụ cười:
- Chuyện tư lớn như thế dĩ nhiên cần phải có bằng chứng. Bất quá bằng chứng cũng không ở chỗ của ta, mà trước lúc tấn thăng đại điển ta cũng đã giao cho Ma Kiếm sư bá rồi.
Lâm Hi xoay chuyển ánh mắt nhìn về phía Ma Kiếm trưởng lão đang ở trên đình thai.
Sự tình phong hồi lộ chuyển, ánh mắt của tất cả mọi người đều sáng lên, lập tức hướng Ma Kiếm trưởng lão trên đình thai nhìn lại.
- Thư tín của Thần Tiêu tông quả thực ở chỗ của ta, bất quá ta đã giao cho Tiên Mộng trưởng lão rồi.
Ma Kiếm trưởng lão thần sắc tự nhiên, xoay chuyển ánh mắt một cách tự nhiên nhìn về Tiên Mộng trưởng lão đang ở trên đài hội nghị.
Chuyện này Lâm Hi trước đó căn bản không thương lượng với hắn. Bất quá kinh nghiệm của Ma Kiếm trưởng lão cực kỳ phong phú, căn bản không cùng Lâm Hi tức giận gì. Hơn nữa chuyện này phù hợp với lợi ích của bản thân Tiên La phái.
Thái Nguyên cung bức vua thoái vị đối với Tiên La phái mà nói tuyệt đối không phải là chuyện tốt gì, 'đứng ở một bên' quá sớm, đặc biệt là làm trò trước mặt người trong thiên hạ, không có chút chuẩn bị nào đứng ở một bên, Tiên La phái sẽ lâm vào địa vị cực kỳ bất lợi.
Cho nên mặc dù không nhìn vào kết giao với sư phụ Hình Tuấn Thần của Lâm Hi, Ma Kiếm trưởng lão cũng sẽ phối hợp với hắn.
- Không sai.
Trên đài hội nghị, trong lòng Tiên Mộng trưởng lão hiểu ý, cũng nở nụ cười, gật đầu nói:
- Lá thư này lúc trước ta đã xem qua một lần, chuyện này vô cùng xác thực không thể nghi ngờ. Về phần thư tín ta đã giao cho Phó chưởng môn của bổn phái rồi.
Có Tiên Mộng trưởng lão phối hợp, chuyện này cho dù là giả dối thì hiện tại nó cũng là sự thật. Chuyện Tiên La phái cùng Thần Tiêu tông hai bên gật đầu, Thái Nguyên cung nghĩ thế nào cũng đã không sao cả.
Chỉ sợ Thái Nguyên cung muốn cũng không thể đến yêu cầu Phó chưởng môn của Tiên La phái ra mặt, giao ra phong thư gọi là 'bằng chứng' kia đến chính diện giải thích.
'Nhân vi ngôn khinh', liên quan đến Phó chưởng giáo của một phái, cho dù là trưởng lão của Thái Nguyên cung cũng lộ ra vẻ không quan trọng gì. Phó trưởng môn của Tiên La phái căn bản không cần để ý tới.
- Những tên này hỗn trướng, thật cho là ta mù sao?
Sắc mặt của trưởng lão Thái Nguyên cung cũng đen lại, trong lòng tức muốn chết.
Trong lòng hắn rõ ràng như gương sáng, rõ ràng là Tiên La phái cùng Thần Tiêu tông ở trước mặt hắn phối hợp với nhau để diễn trò, đây quả thực là đem hắn xem như con khỉ để đùa giỡn.
- Nói như vậy, Tiên La phái là tính toán cự tuyệt thỉnh cầu của Thái Nguyên cung chúng ta, đáp ứng Thần Tiêu tông rồi?
Sắc mặt của trưởng lão Thái Nguyên cung âm trầm nói. Trong lòng tức giận, thanh âm tất nhiên không thể dễ nghe.
- Ha hả, trưởng lão chuyện này.
Tiên Mộng trưởng lão cười ha hả một tiếng, đối với chất vấn của trưởng lão Thái Nguyên cũng xem như không thấy, ôn tồn hòa khí nói:
- Chuyện tư quá lớn liên quan đến hai đại tông phái Thái Nguyên cung cùng Thần Tiêu tông, hơn nữa lại là chuyện tình tiên lữ, bổn môn trong khoảng thời gian ngắn còn thật khó khăn làm ra quyết định, cần nhiều quyền hành hơn để suy tư. Ngược lại hi vọng trưởng lão cấp cho chúng ta một chút thời gian, chờ sau khi ta trở về cùng trưởng lão bổn môn suy nghĩ thật tốt, đợi bổn môn làm ra quyết định sau cùng, đến lúc đó thì sẽ thông báo cho quý phái.
Chỉ cần có thể hóa giải loại bức vua thoái vị lần này của Thái Nguyên cung, đối với thái độ của bản thân trưởng lão Thái Nguyên cung, Tiên Mộng trưởng lão cũng không phải là quá để ý.
Liên quan đến tương lai, sinh tử tồn vong của môn phái, vinh nhục của một người lập tức lộ ra vẻ bé nhỏ không đáng kể, lại được coi là cái gì.
- Khốn kiếp!
Trưởng lão Thái Nguyên cung tức muốn chết, đầu ngón tay nắm chặt phát ra một trận thanh âm ca sát của xương cốt.
Những lão gia hỏa của Tiên La phái này rõ ràng là đang sử dụng kế sách trì hoãn, chuẩn bị đem việc này kéo dài ra, cuối cùng không giải quyết được gì. Nhưng hết lần này đến lần khác hắn còn không thể nói được gì.
Một lần chú ý chuẩn bị tốt như vậy đã bị Tiên La phái hóa giải thành vô tâm. Nghĩ đến đây, trong lòng trưởng lão Thái Nguyên cung cực kỳ hận, hung hăng trợn mắt nhìn Lâm Hi ở bên cạnh một cái.
Nếu không phái là tiểu tử chưa dứt sữa này nhảy ra phá rối, chuyện này làm sao sẽ biến thành như vậy.
- Tiểu tử, ngươi tốt nhất mỗi ngày thắp thêm hai nén hương tự cầu thêm phúc, cầu nguyện không nên bị chúng ta có cơ hội bắt được!
Đôi môi của trưởng lão Thái Nguyên cung khẽ nhúc nhích đánh ra công phu truyền âm nhập mật, đồng thời hai mắt nhìn đến Lâm Hi, trong mắt không che giấu mùi vị uy hiếp chút nào.
- Yên tâm, ta biết rồi.
Lâm Hi cười cười, đón nhận ánh mắt của trưởng lão Thái Nguyên cung mà không phật lòng chút nào.
Đây không phải là lần đầu tiên hắn tiếp xúc với Thái Nguyên cung. Đối với người trải qua đại truy sát trong Phong Bạo chi môn mà nói, loại uy hiếp này của trưởng lão Thái Nguyên cung thật sự là không có lực sát thương gì.
- ... Bất quá ta còn đề nghị các ngươi nhanh chóng chiêu mộ chút ít đệ tử, bằng không mà nói sợ rằng người chết còn nhiều hơn sống.
Lâm Hi cười nói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.