Chương trước
Chương sau
- Hắc hắc, tiểu tử, kết thúc đi.
Đối với chuyện Lâm Hi xuất hiện, Chấp Pháp trưởng lão không ngoài ý muốn chút nào. Vẻ mặt của lão..., dựa theo cách nói của Lâm Hi thì đúng là đang Cười gian, trong tay cầm một phong thơ.
Đây là lá thư thứ hai mà hôm nay Lâm Hi nhìn thấy.
- Thư ta đã viết xong xuôi cả rồi. Khi đến Tiên La Phái, ngươi giao phong thư này cho Ma Kiếm trưởng lão của tông phái bọn họ là coi như xong xuôi. Đến lúc đó, hắn sẽ giao Hắc Ám Lôi Nham cho ngươi, quá lợi cho tiểu tử nhà ngươi.
Chấp Pháp trưởng lão cười nói.
- Hắc hắc, một phong thơ trị giá một khối Hắc Ám Lôi Nham. Phong thư này đồ nhi liền nhận.
Lâm Hi cười hì hì đáp lại.
Tiếp nhận lá thư từ trên tay Hình Tuấn Thần, Lâm Hi nhanh nhẹn cất vào trong túi Thứ Nguyên Tiểu Tiên Đại.
- Được rồi, thời gian không sai biệt lắm. Xuất phát đi. Những người khác đều đang chờ ngươi ở bên ngoài.
Chấp Pháp trưởng lão giục.
- Vâng, sư phụ. Con xin đi trước.
Lâm Hi nghiêm mặt, khom người thi lễ, sau đó xoay người rời khỏi đại Chấp Pháp Điện.
Một mạch rời khỏi Chấp Pháp Phong, ở bên ngoài Thần Tiêu Sơn, Lâm Hi rốt cục thấy các đồng bọn khác trong Hành trình đến Tiên La. Chỉ thấy trên ngọn núi bên cạnh lối đi thông đến Ngoại Môn cấm chế, có vài bóng người đang hiên ngang đứng thẳng, tư thế oai hùng tuyệt vời.
- Hầu sư huynh!
Nhìn thấy người đứng phía trước nhất kia, Lâm Hi lấy làm kinh ngạc, vẻ mặt khó có thể tin nổi.
Người này vẫn luôn luôn mặc áo trắng đội mũ vàng, đó chính là Khí Thánh Vương mà Lâm Hi có duyên gặp mặt mấy lần, nhưng gặp gỡ không sâu sắc.
Lâm Hi không ngờ rằng, lần này trong số người đi tới Tiên La Phái lại sẽ có Khí Thánh Vương.
- Lâm sư đệ, lại gặp mặt.
Khí Thánh Vương Hầu Bạch thản nhiên nói.
- Hầu sư huynh, huynh cũng phải đi tới Tiên La Phái sao?
Lâm Hi vừa hỏi vừa đi tới.
Lể hội ở Tiên La Phái hội tụ tinh anh của các môn các phái. Nếu có Khí Thánh Vương như một Lục Quả Thánh Vương hộ tống, không nghi ngờ sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
- Không phải. Ta chỉ là hộ tống các ngươi trên một đoạn đường đi Tiên La Phái mà thôi. Đợi đến khi tới được địa giới là ta liền phải rời đi. Đi làm mấy nhiệm vụ của tông phái.
Khí Thánh Vương lắc đầu, cười nói.
- A.
Ánh mắt của Lâm Hi chớp chớp rồi cụp xuống, có hơi thất vọng. Nhưng mà hắn lập tức lại trở nên phấn chấn: truyện được lấy tại TruyenFull.vn
- Hầu sư huynh, vậy trên đường liền làm phiền huynh.
Hành trình đến Tiên La mà có Khí Thánh Vương hộ tống, tự nhiên là cực kỳ tốt. Nếu như không có, Lâm Hi quả thật là chính mình sẽ phải mệt mỏi nhiều hơn, cẩn thận nhiều hơn một chút.
- Sư huynh Bạch Nguyên, đã lâu ngày không gặp.
Ở bên cạnh Hầu Bạch, Lâm Hi thấy Bạch Nguyên vừa mới quay về Thần Tiêu Sơn không lâu. Được tĩnh dưỡng vài ngày trên núi, tình hình Bạch Nguyên rõ ràng đã tốt lên rất nhiều.
Bạch Nguyên có tính cách rất kỳ quái, không thích tham gia bất kỳ gặp gỡ nào. Lâm Hi lúc ở trên núi cơ hồ liền không làm thế nào để ra mắt huynh ấy. Phần lớn thời gian, Bạch Nguyên đều là sống ở trong phòng của mình.
Tuy nhiên, một điều làm cho Lâm Hi kỳ quái, chính là khí tức trên người Bạch Nguyên.
Lần đầu tiên lúc hắn nhìn thấy Bạch Nguyên, Lâm Hi cho huynh ấy là Khí Tiên Kỳ.
Nhưng hiện tại lúc thấy Bạch Nguyên, hắn lại có cảm giác hình như huynh ấy là Thánh Tử.
Khí tức giống như lúc mạnh lúc yếu.
Điều kỳ quái nhất chính là, Lâm Hi lại không cảm nhận ra được, rốt cuộc là Bạch Nguyên có tu vi gì. Trên người hắn, tựa hồ có một tầng bí thuật tương tự như Quy tức thuật của Lâm Hi, cản trở theo dõi.
Một điều kỳ dị nữa chính là, khí tức của Bạch Nguyên gây cho mỗi người cảm giác, đều là hắn không phải rất mạnh. Làm cho người ta trong bất tri bất giác, theo bản năng mà xem nhẹ hắn.
Nếu như là người chỉ mới lần đầu tiên thấy thì nhất định sẽ không chú ý tới hắn. Nhưng mà Lâm Hi cũng ra mắt hắn nhiều lần nên có thể rõ ràng cảm nhận ra được loại cảm giác quái dị này.
- Lâm sư đệ, lại gặp mặt.
Bạch Nguyên nói với gương mặt tươi cười.
Hắn mặc một bộ áo bào trắng, sắc mặt trắng trẻo tựa như một thư sinh.
Khí chất của hắn cũng không gây phản cảm cho người ở ngoài ngàn dặm, trái ngược còn thường xuyên mang theo vẻ tươi cười. Nhưng Lâm Hi ra mắt hắn ba lần mà hiện tại giao tình, vẫn còn giống hệt như lúc ban đầu, tức là không hề gần gũi hơn, mà cũng không thấy xa lánh.
Hắn tựa hồ chính là loại người vốn không làm cho bất kỳ ai thấy phản cảm, nhưng nội tâm lại cũng không dễ dàng tới gần.
Người thứ ba lại cũng là người quen. Không đợi Lâm Hi mở miệng, hắn liền đi nhanh tới rồi ôm Lâm Hi một cái thật chặt:
- Ha ha ha ha ha ha, tiểu sư đệ. Xem ra, lần này chúng ta lại phải kết bạn đồng hành.
- Âu Dương sư huynh, xem ra lại phải phiền toái huynh.
Lâm Hi cười nói.
- Ừ. Tiểu sư đệ, lần này cũng là được thơm lây từ ngươi. Bằng không, lần dự lễ này chỉ sợ vẫn còn không tới phiên ta a.
Âu Dương Nạp Hải cười nói, buông lỏng cánh tay ra.
Lần Hành trình đến Tiên La này, giới cao cấp Thần Tiêu Tông hiển nhiên đã sớm suy nghĩ cặn kẽ. Lựa chọn đều là những người Lâm Hi quen biết. Nếu như không quen với nhau thì trên đường đi tới Tiên La Phái khó tránh khỏi xảy ra chút sai lầm nào đó.
Nếu như lại còn có chuyện đấu đá nội bộ mà nói, vậy thì sẽ làm mất sạch trơn thể diện của Thần Tiêu Tông.
Ở cấp dưới Thập Đại Thánh Vương của Thần Tiêu Tông, tu vi của Âu Dương Nạp Hải cũng không phải tối cao. Nhưng lại là thân cận nhất với Lâm Hi. Hơn nữa từng có mối giao tình Ngàn dặm vì nghĩa, đi tới núi Ngũ Lôi trợ giúp Lâm Hi đối phó đệ tử của Đâu Suất Cung trước kia.
Trước khi giới cao tầng của Thần Tiêu Tông phái hắn đi cùng, hiển nhiên cũng đã suy nghĩ về cái này.
Đó cũng là nguyên nhân mà Âu Dương Nạp Hải vừa thấy mặt, đã nói được thơm lây Lâm Hi.
Khí Thánh Vương xuất hiện ở đây, chỉ là Thần Tiêu Tông nghĩ về phương diện phải tránh xuất hiện tình huống Long Băng Nhan, hoặc là đệ tử cao cấp tựa như Không Thánh Vương của bổn phái chặn giết nửa đường. Do đó mới đưa ra quyết định như vậy.
Hành trình đi Tiên La Phái cũng không phải chỉ là dự lễ đơn giản như vậy, mà còn đề cập đến chuyện hai phái kết minh. Vào những lúc mấu chốt, giới cao cấp Thần Tiêu Tông cũng không mong nuốn phải thấy giữa những người này và Lâm Hi kết mối thù riêng, tiến tới quấy rầy công việc.
Nhưng bản thân Khí Thánh Vương sẽ không tham gia lần dự lễ này.
Ở bên ngoài mà nhìn một nhóm mấy người này thì Âu Dương Nạp Hải có cảnh giới cao nhất, cũng là lấy hắn cầm đầu. Nhưng nhân vật chủ yếu đích thực, bao gồm cả Âu Dương Nạp Hải và Khí Thánh Vương ở bên trong đều hiểu rõ ràng, kẻ đó lại là vị tiểu sư đệ Lâm Hi mới quật khởi không lâu ở bên người.
Bốn người bắt chuyện nói chuyện phiếm vài câu. Sau đó bên tai liền nghe được âm thanh của phó chưởng môn Thần Tiêu Tông:
- Chuẩn bị sẵn sàng rồi chứ?
Bốn người rùng mình, đáp lại:
- Chuẩn bị xong xuôi.
Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.