Vẻ mặt hai người cương nghị!
Lâm Hi thở dài một tiếng:
- Phía Bắc băng nguyên các ngươi cũng ăn khổ đủ rồi. Kỳ thật cứu các ngươi chính là các ngươi. Nếu như không phải các ngươi trốn tới Phong bạo chi môn, cho dù là ta cũng hữu tâm vô lực. Tất cả đứng lên đi. Nhớ kỹ lời ta nói, về sau các ngươi không cần quỳ trước ai, kể cả ta.
Mạnh Thanh, Mạnh Long nhìn nhau, lúc này mới đứng lên.
- Lâm sư huynh, may mắn ngươi bình an trở về. Nếu không chúng ta sẽ băn khoăn cả đời.
Mạnh Thanh áy náy thật sâu.
- A. Yên tâm đi. Ta sẽ không làm chuyện không nắm chắc.
Lâm Hi vỗ vỗ vai hai người, nói:
- Về sau nếu có gì cứ nói. Hoặc là giống như các sư huynh đệ vừa rồi. Chuyện này là hai người các ngươi bị Thái Nguyên Cung có vu hãm, nhưng mà cũng vì chuyện này tổn thất thảm trọng. Các ngươi về sau đi ra ngoài phải cẩn thận.
- Sư huynh yên tâm. Sau khi chúng ta trở về thì trưởng lão trong tông đã gặp chúng ta. Nói là chuyện ở Thất Lạc Chi Địa tông phái đã tiếp quản. Sẽ giúp chúng ta đạt được truyền thừa đạo nho chính thống, đồng thời cùng được không ít ủng hộ. Có tông phái ủng hộ về sau chúng ta sẽ yên tâm tu luyện.
Mạnh Thanh, Mạnh Long nói.
- Ân. Vậy là tốt rồi.
Lâm Hi gật gật đầu:
- Chuyện đã qua. Không nên để trong lòng. Trở về nghỉ ngơi thật tốt đi.
Lâm Hi an ủi hai người, sau đó tự mình tiễn hai người ra khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-toa/1434708/chuong-547.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.