Hứa thần tiên cứ như vậy mà mang theo tiểu sủng thú của hắn lên đường. Cái cánh nhỏ xíu của tiều Thủy Giao, thật sự bay rất chậm, Hứa Đình đành phải đem nó đặt ở trong tay nải sau lưng. Hứa Đình căn bản muốn mang nó trực tiếp quay trở về trời tìm sư phụ, để xem có biện pháp nào giải trừ sạch sẽ quan hệ chủ tớ của hai đứa không, nhưng hắn còn nợ Kế Mông một giỏ táo, chỉ có thể đi đến thị trấn lân cận phía trước mà mua.
Hứa Đình đi thẳng một mạch đến thị trấn, hi vọng rằng đến vùng sơn dã lân cận đó có thể kiếm được một hai con kỳ thú trong rừng, ai dè bốn bề đầu trống không vắng lặng. Khi đến thị trấn, trời cũng đã tối, mấy người bán táo cũng sớm dọn hàng để trở về nhà mà ngủ, Hứa Đình thuê một gian phòng ở khách điếm, căn dặn chưởng quầy phải chuẩn bị một cái thùng gỗ to, bên trong chứa đầy nước, đặt ở một góc sáng sủa trong phòng.
Kế Mông từ trong tay nải mà chui ra, liền chui vào tấm chăn trên giường lớn, cọ cọ cái đầu bé xíu trên tấm chăn bông mềm mại ấy, hai cái cánh nhỏ cũng vì thế mà khẽ lay động một cách thoải mái.
Hứa Đình túm lấy hai cái cánh bé xíu của nó mà xách lên: “Ngươi, đi vào thùng kia mà ngủ.”
Tiểu Thủy Giao đôi mắt ngấn lệ chớp chớp, lưu luyến mà nhìn thoáng qua chiếc chăn bông mềm mại, yên lặng cúi đầu nói: “Vâng.”
Hứa Đình nhìn thấy nó run run hai cái cánh nhỏ mà lủi thủi bay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tien-thu/72126/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.