Bạch Tử Phi băng bó vết thương, cảm thấy đau nhức vô cùng, nằm trên ghế dàitrong thư phòng để nghỉ ngơi, quay qua quay lại vẫn cảm thấy đau đớnkhông giảm.
Thực ra hắn có thể dễ dàng dùng tiên thuật hay tiên đan để chữa thương nhưng chẳng biết vì sao hắn vẫn muốn để vậy. Giống như có đau đớn mới làm hắn cảm nhận được mình thực sự đang sống ở nhân gian, mà không phải ở thiên đình chuyện gì cũng như ý, cuộc sống ngàn vạn năm cũng không thay đổi,không biết khi nào mới kết thúc, không biết đâu là điểm cuối. Ai cũngnói là thần tiên thật sướng nhưng sao vẫn có người nguyện làm uyên ươngkhông làm thần tiên? Như vậy cũng đủ để biết cuộc sống thần tiên cũngchưa chắc đã hấp dẫn người nhất.
An hồ ly đột nhiên nhô đầu ra khỏi lồng sắt hỏi “ tiên nhân, chẳng phải chúng ta đã cùng nhau đánh cá sao? ngươi thua rồi”
Bạch Tử Phi khóe mắt run rẩy, “Như Hoa, ngươi không phải mất trí nhớ sao?”
An hồ ly mếu máo “ tiên nhân, chẳng lẽ ngươi không nghe nói qua việc mất trí nhớ có chọn lựa sao?”
Bạch Tử Phi vỗ bàn nói “ ngươi lựa chọn quên ta là ai mà lại nhớ chúng ta đã từng đánh cược sao?”
“Đương nhiên” An hồ ly mặc kệ Bạch Tử Phi tức giận “ tiên nhân, ngươi hẳn làkhông lấy lại được Hỗn Thế đan phải không? ta đã sớm nói với ngươi rồi,muốn hôn một nữ nhân đã có hôn ước không đơn giản chút nào mà”
“Đúng vậy, ngươi đã dự kiến trước, cảm ơn ngươi a” Bạch Tử Phi trở mình, vết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tien-nguoi-dang-lam-gi/1454923/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.