Một trăm hai mươi bảy lần yêu đương vụng trộm
Nguyệt hắc, phong cao, xòe bàn tay ra cũng không thấy
Chỉ có ánh sáng leo lét chiếu ra từ chiếc đèn dầu nhỏ như hạt đậu chiếu ra từ phòng chứa củi
“Lại đây.”
“Ôm”
“Hé miệng ra”
Đột nhiên thanh âm như ra lệnh vang lên trong phòng chưa củi.
Thanh âm kia dù có chút bá đạo lại mang theo ý tứ ra lệnh nhưng lại trầm thấp khàn khàn rất hấp dẫn người, vừa nghe là biết chủ nhân của giọng nóinày đang bị hóc môn tăng cao, muốn tán gái, muốn…
Trên tường hiện lên bóng dáng ngoan ngoãn tiến về phía trước, còn làm ra biểu tình làm nũng.
Không được, không được, hắn vừa thấy biểu tình của khuôn mặt này liền khôngnhịn được cười, ẩn nhẫn hơn nửa canh giờ, bao nhiêu nhu tình mật ý sắpbị phá hết rồi. Chết tiệt, thế mà nàng còn chớp chớp cặp mắt to tròn đen lúng liếng nhìn hắn nữa chứ.
“Chết tiệt!” Hắn khí phách vô cùng ôm lấy nàng, oán hận ra lệnh “ nhắm mắtlại cho ta, ta đã dạy ngươi một trăm hai mươi bảy lần rồi, Ngôn SơnThất!!!”
Lạch cạch.
Tiểu mỹ nhân rất nghe lời, lập tức nhắm mắt lại, thuận tiện còn giơ cái miệng nhỏ về phía trước.
Đến đây, đến đây, đến đây!
Bạch Tử Phi trừng mắt nhìn cái miệng nhỏ nhắn trước mặt, đột nhiên cảm thấy tim đập thình thích.
Hừ, đừng cho rằng công tử phong lưu như hắn sắp làm chuyện phong lưu vớitiểu mỹ nhân mà khẩn trương, hắn khẩn trương chẳng qua là vì…
Ôm lấy vai nàng, cố áp chết nhịp tim, cúi đầu, đưa môi tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tien-nguoi-dang-lam-gi/1454883/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.