Cột sáng biến mất.
-Phi Linh. Cái này cột sáng là thứ gì? Muội có thể cảm nhận linh hồn hải của muội bành trướng ra không ít.
-Đúng a. Ta cũng có cảm giác tương tự Ngưng Nhi.
Tiêu Ngưng Nhi một lần dò xét linh hồn hải bên trong cơ thể mình thì phát hiện sau khi hấp thụ nguồn lực lượng kì lạ từ cột sáng vừa rồi thì linh hồn hải của nàng cũng nương theo đó mà mở rộng ra hơn một phần hai lần. Tương tự như Tiêu Ngưng Nhi, Diệp Tử Vân sau đó cũng cảm nhận được linh hồn hải mình mở rộng ra một phần hai lần.
-Ách. Cái này ta cũng không biết. Ta chỉ cảm nhận có một luồng lực lượng mà nghĩ chúng có ích cho các người nên ta bảo các người hấp thụ mà thôi.
Phi Linh nhúng vai thừa nhận. Chẳng giấu diếm gì, Phi Linh cũng là cảm nhận một cái lạ lẫm năng lượng chảy trong quan tài này thôi. Mà nguồn năng lượng lạ này cũng khá giống với linh hồn lực của Tiêu Ngưng Nhi phát ra, cho nên cậu mới nghĩ cho hai cô gái hấp thu thì tốt hơn là cậu đi hấp thu.
Trong lúc đang nói chuyện, cổ quan tài bất thình lình ở giữa xẻ ra hai bên, rồi mở phanh ra. Nó có được sự chú ý của Phi Linh, cậu quay lại nhìn vào phía trong của cổ quan tài. Do kích thước quan tài cũng khá lớn, khoảng hai mét, vì thế bên trong cũng rộng không kém. Nhưng lạ là bên trong lại không có thứ gì cả. Bình thường thì bên trong quan tài thường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tien-dao-he-thong/2949985/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.