-Đợi Tử Vân tỉnh lại chúng ta sẽ tiến vào phía bên trong, được chứ?
Phi Linh suy nghĩ một chút xong quay sang Tiêu Ngưng Nhi nói. Tiêu Ngưng Nhi nghe vậy cũng đành gật đầu đồng ý. Sau đó nàng ngồi xuống, tận dụng thời gian luyện công, vừa tu luyện vừa canh chừng Diệp Tử Vân luôn. Phi Linh nhìn thấy thế cười, sau đó là cậu đi xung quanh bờ đá, chỉ có một đường duy nhất thông với cái hố này ở dưới đáy, còn đường thoát thì có phía bên trên đỉnh đầu nhóm của Phi Linh.
Nhưng Phi Linh chọn đi cái thông đạo kia, có vẻ nó khá lạ so với các kiến trúc trên mặt đất, với lại cậu dùng tinh thám trắc quan sát thấy đi từ đây cùng là một đường dẫn đến nơi cất những vật có giá trị.
Khoảng mười lăm phút sau, Diệp Tử Vân từ trong cơn mê tỉnh dậy, Tiêu Ngưng Nhi nhìn thấy Diệp Tử Vân tỉnh dậy mỉm cười, sau đó hai người sửa soạn, phủi bụi vướng trên y phục rồi đứng lên tiến lại chỗ của Phi Linh.
-Ồ. Tử Vân. Muội tỉnh rồi à.
Phi Linh thấy Tiêu Ngưng Nhi cùng Diệp Tử Vân tiến đến thì cười hỏi.
-Ân. Cảm ơn Phi Linh đại ca cứu ta.
Diệp Tử Vân cúi đầu cảm ơn Phi Linh.
-Mà. Không cần nghi thức như vậy. Muội là bạn của Ngưng Nhi, không giúp muội thì giúp ai.
Phi Linh vẫy vậy tay bảo không cần cười nói.
Nói xong, cả ba bắt đầu xuất phát đi sâu vào thông đạo.
-Phi Linh đại ca. Cái phát sáng đó là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tien-dao-he-thong/2949983/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.