Lúc Hoa Tứ Hải đến được núi Vô Cùng thì đã thấy ngay mảnh đất bùn màu đỏ ấy rồi. Trong phút chốc mà rất nhiều chuyện quá khứ ùa về. Mảnh đất thông minh này,hắn vốn muốn dựng tháp Thông Thiên trên đó, đánh thẳng lên Thiên giới,nếu phái Thiên Môn không đến phá rối thì cũng không gây ra trận chiếnnhư ngày hôm nay, và thù của hắn cũng được báo từ lâu rồi.
Nhưng nếu không có sự can thiệp của phái Thiên Môn, không có những chuyện quỷ tha ma bắt này thì có lẽ hắn và Trùng Trùng cũng chẳng qua chỉ là người lạ mà thôi. Vừa nghĩ đến chúng, hắn không hề mảy may oán trách nhữngbước ngoặt này, ngược lại còn sợ tất cả chỉ là ảo ảnh, sau khi thức dậyvẫn sẽ là bóng tối vô tận nữa.
Trùng Trùng! Trùng Trùng! Chờ ta!
Hắn cảm thấy bất an một cách kì lạ, nên đã ngày đêm không dừng bước, nhưngvừa đặt chân đến núi Vô Cùng thì hắn thấy không xong rồi, bởi vì hắn cảm nhận được nơi này không hề tồn tại hơi thở của nàng.
Khi nàng có ở đây, cho dù không nói chuyện thì người khác cũng cảm nhậnđược bầu không khí sôi động, hoạt bát của nơi đây. Tình huống hiện giờkhiến tim hắn thắt lại, đứng tại chỗ nhìn ngó xung quanh.
Đây là một vùng đất trống, xung quanh đứng đầy môn nhân Tiên đạo, việc hắnđến đây làm họ rất căng thẳng, nhưng ánh mắt của họ không hề cố ý, chỉchất chứa sự tò mò và thăm dò, rõ ràng họ đã biết Tuyên Vu Cẩn bị giếtchết, đại chiến lục đạo lần hai đã được ngăn cản và vớt vát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tien-cung-co-giang-ho/1575439/quyen-4-chuong-344.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.