”Ai tìm Tây Bối đại quan nhân đó?” Trùng Trùng lao vèo qua, F4 Ma đạo theo sát phía sau. Trong đám người có một đại cô nương quay đầu lại, gương mặt tròn trịa, hồnghào, ngũ quan sinh động lại linh hoạt, trên người mặc bộ đồ vải thô,nhưng trông còn có cốt cách hơn mặc tơ lụa gấm vóc, ánh nắng ban trưarọi hồng gương mặt nàng, trông hệt như quả táo tươi ngon vậy, khiếnngười ta thật muốn cắn một ngụm.
”Ta tìm.”
”Cô là ai?”
”Ta tên Tặc Tiểu Tâm, trước đây làm trộm, nhưng bây giờ không làm nữa, bâygiờ đổi thành làm ăn.” Đại cô nương ăn ngay nói thật, “Còn huynh là ai?”
Trùng Trùng suýt nữa bật cười, ngay lập tức rất có thiện cảm với Tặc Tiểu Tâm cô nương này, từng làm trộm mà ban ngày ban mặt còn dám nói ra, có thểthấy nàng là người trong sáng vô tư, có lẽ cho rằng làm trộm là một nghề nghiệp chứ không liên quan đến đạo đức.
Điều này cũng có thể nhận ra, chắc chắn nàng chưa từng trộm của nhà nghèo,nếu không thì chắc chắn nàng sẽ lĩnh hội được sự bần cùng thê lương, vàmột cô nương ngây thơ như vậy sẽ không mang thái độ “đó là lẽ đươngnhiên” đâu.
Nhưng đây vẫn là lần đầu tiên nàng gặp được một con người thẳng thắn trựctiếp như vậy, nên bất giác sinh lòng tò mò và yêu thích, không biết vìsao người như vậy lại có dây dưa với Tây Bối, lẽ nào tên ấy quen đượcnàng khi đi phóng điện khắp nơi? Còn bội bạc một thiếu nữ đáng yêu đếnnhư vậy?!
”Ta tên Diêu ―― công tử ấy.” Nàng hòa vào dòng người, tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tien-cung-co-giang-ho/1575399/quyen-4-chuong-304.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.