”Ta nhớ rồi!” Ông ấy lại mừng rỡ, “Không lâu trước đây ta có mơ thấy sư phụ, người nói đã tìm được một nữ tử thân mang hơi thở Nam Đẩu ở một giới khác mà bọn ta không biết, lẽ nào người đó là con?! Có phảikhông, nếu không phải là con thì làm sao con có thể tìm được Thủy Thư,tìm được đến đây? Ý trời rồi, tất cả đều là ý trời, sư phụ ta nói vì đểtìm kiếm người có hơi thở Nam Đẩu mà đã đi khắp tất cả các giới, lúcngười đến một nơi không một chút Tiên khí, linh khí, ngược lại khí bẩnđầy rẫy, vừa khéo lúc ấy tinh hỏa Nam Đẩu bùng nổ, người tận mắt nhìnthấy một đám người cầm món đồ gọi là “kính viễn vọng” gì đó nhìn lên vôsố ngôi sao băng lướt qua bầu trời do bị hơi thở Nam Đẩu thúc sanh,trong đó một một nữ nhân có mang, bởi vì đứng quá gần một gốc cây cổ thụ cao to nên bị tinh hỏa đánh trúng phần bụng. Lúc ấy sư phụ ta tưởngnàng chết chắc rồi, nhưng không ngờ chính vì nàng có mang mà cơ thểlưỡng âm lại nhận hết tinh hỏa Nam Đẩu, hơn nữa không lâu sau còn trởdạ, sinh ra một bé gái mang hơi thở Nam Đẩu.” Trùng Trùng trừng mắt lên.
Thì ra là như vậy sao? Là bà mẹ cái gì cũng đòi lãng mạn ấy của nàng đãtiếp nhận hơi thở Nam Đẩu, sau đó di truyền cho nàng sao?!
Quả nhiên trước lúc qua đời, hai ông bà có nói lúc đầu hai người cùng nhauđi ngắm mưa sao băng, kết quả mẹ đột nhiên đau bụng, sinh non đứa congái là nàng đây.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tien-cung-co-giang-ho/1575384/quyen-4-chuong-287.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.