Cho dù có không muốn đến đâu đi nữa thì Hoa Tứ Hải cũng chỉđành tự mình nhẫn nhịn, không cất tiếng nào, ăn không no ngủ không yênchờ đợi ngày Trùng Trùng trở thành Bắc Sơn Vương phi, rồi giao sinh mạng và sự an toàn của nàng vào tay Tây Bối. Ngày đưa Tây Bối đi, hắn say mèm. Lần đầu tiên trong ngàn năm qua, một người luôn hà khắc gay gắt với bảnthân, một người ý chí quật cường đến mức lạnh lùng quyết đoán lại khuấtphục trước sự khống chế của tình cảm, có thể nhận thấy hắn đã đau đếnmức độ nào, mặc dù hắn không nói ra. Nhìn hắn đãsay rồi mà vẫn không chịu thổ lộ tâm sự, chỉ lầm bầm tên của TrùngTrùng, Tây Bối thở dài. Trải qua quãng thời gian ngàn năm, trải qua sựsống lại đau khổ ấy, dường như nam nhân này không hề tồn tại để hoànthành ước hẹn của kiếp trước nữa, mà là vì chờ đợi sự xuất hiện củaTrùng Trùng nhằm lấp đầy trái tim lẫn tâm hồn hắn. Nhưng người không thể nào làm gì được đâu chỉ mình Hoa Tứ Hải, hắn cũng vậyđó thôi. Mối tình Tiên Ma này vừa chân thật vừa kiên định, không chophép bất kỳ ai nhúng tay vào như vậy, điều hắn có thể làm chỉ có bảo vệmà thôi. Nhưng khi ở bên này hắn đã thuận lợi lẻnvào Bắc Sơn Vương cung thì ở bên kia Trùng Trùng lại gặp vấn đề, ngaymột ngày trước khi xuất giá, Mao Lư đột nhiên chạy tới mắng nàng bắt cóc trái tim thuần khiết của thiếu nam, lợi dụng Cửu Mạng để y diệt trừ kẻđịch giúp mình. Sự chỉ trích này quá nghiêm trọng,Trùng Trùng tiến lên véo chiếc tai lừa của nó, to giọng nói: “Đừng tớichọc ta, ta đang phiền đây! Ngươi biết rõ ta bảo Cửu Mạng về núi VânMộng là để tốt cho y, để giúp y, ngươi chỉ trích ta thì tốt nhất nên cóbằng chứng, nếu không đừng trách ta không khách sáo với ngươi, để cả đời sau của ngươi mãi sống trong dày vò không ngừng không nghỉ!” ”Tất nhiên là ta có bằng chứng rồi.” Mao Lư lý lẽ hùng hồn, “Không biếtngươi bị gì mà đồng ý gả cho Bắc Sơn Thuần, song trái tim lại nhớ nhungtên ma đầu ấy, vì vậy mới lợi dụng sự say mê của Cửu Mạng dành chongươi, bảo ngài đi giết Bắc Sơn Thuần, làm một cú giải quyết cho tậngốc! Ta có cản thế nào cũng bằng thừa, ngươi muốn hủy cả Yêu đạo của taphải không? Ngươi ác độc đến vậy sao? Đây là đá tảng đá vướng chân đi vì sư phụ ngươi hay là vì người tình của ngươi đây?!” Trùng Trùng vừa nghe đã không còn thời gian lo đến việc tự dưng bị trách mắng nữa, nàng lập tức hỏi, “Bây giờ Cửu Mạng đang ở đâu?” ”Còn đang ở đâu nữa? Y đi tìm Bắc Sơn Thuần rồi!” Trùng Trùng không nhiều lời thêm nữa mà lao khỏi cửa, nhắm thẳng hướng phòng dành cho khách của phái Thiên Môn. Hành vi cầu thân của Bắc Sơn Thuần đến rất đột ngột, đồng thời còn mang cảsính lễ và quan chuyên lo lễ đến đã thể hiện rõ việc y nhất định phảilàm cho bằng được và muốn vội làm cho bằng được. Mà Trùng Trùng cũng cảm thấy tổ chức hôn lễ dưới sự theo dõi của sư phụ sẽ vững chắc hơn, vìvậy hôn lễ được chọn tổ chức vào ngày mai tại núi Vân Mộng. Đa số nhữngngười không biết chuyện trong phái Thiên Môn đều hân hoan phấn khởi, chỉ có một số ít người biết Trùng Trùng có tình cảm với Hoa Tứ Hải, biếtnàng không nguyện lòng biết bao khi gả cho Bắc Sơn Thuần thôi. Mấy ngày nay, Trùng Trùng phải ở lì trong phòng để tránh những người đếnchúc mừng và khuyên răn, lúc này nàng xốc làn váy lên chạy như điên mộtcách rất mất hình tượng, ai trông thấy cũng rất đỗi ngạc nhiên, songcũng không một ai cản nổi nàng. Bắc Sơn Thuần đangtrang trí lễ đường trong phòng dành cho khách, dù biết hôn lễ này chỉ là cuộc giao dịch nhưng vẫn tỏ ra rất vui mừng, Trùng Trùng ghét thái độgiả tạo của y nên chưa từng đặt chân vào đây lần nào, bây giờ lại xôngthẳng vào. ”Trùng Trùng, hoảng hốt chuyện chi?” Bắc Sơn Thuần hỏi bằng giọng rất dịu dàng, ánh chiều tà rọi lên gương mặtđẹp tuyệt trần của y khiến y trông rực rỡ hệt như thiên sứ. Ai cũng nói tướng là do tâm sinh, nhưng vì sao y sở hữu gương mặt đẹp đẽ hiền hậu mà nội tâm lại nham hiểm ác độc đến vậy? ”Ta tìm A Đẩu nhà ta.” Trùng Trùng nói bừa, sau đó chưa chờ Bắc Sơn Thuầnđồng ý đã lục tung trong ngoài lễ đường, đến lần thứ ba mới trông thấymột chú mèo con trắng đen nằm phủ phục dưới một gốc cây nằm khuất gócsân. Đứa trẻ ngốc này, biến thành hình mèo trốn ởđây, xem ra y thật sự muốn nhắm thời cơ ám sát Bắc Sơn Thuần rồi. Điềunày khiến Trùng Trùng nhớ lại lần đầu tiên gặp Cửu Mạng, sau đó lại thấy thương cho y. Lúc ấy y đang trong hình mèo sống trong hắc điếm của TônNhị Gia, nhưng lúc ấy y xem nàng là địch, bây giờ lại liều chết vì nàngnhư vậy. Vì sao Cửu Mạng thích nàng? Nàng khôngbiết. Có lẽ là vì tâm lý chim non nên nảy sinh tình cảm thuần khiết vớicô gái trẻ đầu tiên xuất hiện bên cạnh mình chăng; hoặc là vì lúc ấynàng dùng chân khí bừa bãi, kết quả là mọc ra râu mèo, khiến y tưởngnàng là đồng loại của mình chăng. Nhưng dù là gì đi nữa thì không một ai có thể sánh được với Cửu Mạng trong phương diện đối xử tốt với nàng. Y là Yêu chưa ngập Yêu tính nên tình cảm càng thuần thúy cố chấp, khôngnhiễm chút tạp chất nào, yêu chính là yêu, hơn nữa còn yêu một cáchkhông oán không hận, không mong đáp trả. ”Trùng Trùng, ta không trông thấy A Đẩu, chỉ có con mèo này ngủ ở đây từ lúc sáng thôi.” Bắc Sơn Thuần đi đến gần nói. Yêu Vương mới của Yêu đạo là một con mèo yêu, tin tức này quan trọng đếnvậy, không thể nào mà Bắc Sơn Thuần không biết được, nhưng trước nay Cửu Mạng vẫn luôn lưu lạc bên ngoài, làm việc lại khiêm tốn, đa số mọingười đều tưởng y là một kẻ hầu không biết nói của nàng thôi, rất ítngười biết thân phận thật sự của y, Bắc Sơn Thuần cũng chưa chắc đãbiết. Hơn nữa từ lần tách nhau ra trước, không biết Cửu Mạng đã trải qua quá trình tu luyện khổ cực thế nào mà tu vi gia tăng vượt bậc, Yêu khíđều tự phong lại, người ngoài khó lòng phát giác, Hoa Hiển Tử còn khen y một phen nữa. Chính bởi vì nó mà Bắc Sơn Thuầnkhông hề nhận ra Cửu Mạng chính là Yêu Vương mới, nhưng từ giọng điệunói chuyện thì thấy y đã bắt đầu nghi ngờ con mèo kỳ lạ này rồi. Nhưngmặc kệ y, chỉ cần đưa Cửu Mạng đi thì y còn có thể khởi binh hỏi tộiđược gì? ”Con mèo này cũng là của ta.” Nàng trả lời rất tự nhiên, “Nhưng mèo chó ghét nhau là chuyện bẩm sinh, ta đã ngănnó và A Đẩu ra rồi, ai biết sao nó lại chạy đến đây?” Nàng nhân cớ điqua ôm Cửu Mạng vào lòng. Cửu Mạng muốn giãy ranhưng bị ánh mắt cảnh cáo của nàng ngăn lại, nàng cám ơn Bắc Sơn Thuầnqua loa rồi do sợ bị lộ nên vội vã ôm Cửu Mạng chạy về chỗ mình ở. Có lẽ Mao Lư sợ bộ dáng mình đáng nghi nên vẫn luôn ở trong phòng TrùngTrùng, đang nóng ruột như kiến bò trên chảo thì thấy Cửu Mạng được ômvề, đến bấy giờ trái tim lừa mới quay về vị trí cũ. Sau đó ánh sáng trắng lóe lên, Cửu Mạng biến về hình người. Trùng Trùng ngạc nhiên nhìn y, thật sự không tưởng tượng nổi một nam nhân trẻ cao to khỏe mạnh như vậy mà khi biến thành mèo lại chỉ mới được hai cân (một kg),lông cũng mang lại xúc cảm rất tốt, cómột khoảnh khắc nàng không thể tin được chàng trai xinh đẹp tỏa nắng này và chú mèo con mềm mại ngoan ngoãn ấy là cùng một người. ”Cửu Mạng.” Nàng gọi tên y. Cửu Mạng “ừm” một tiếng, mày nhíu lại, dường như đang trách Trùng Trùng đãcưỡng ép ôm y về vậy, y quay người lại muốn đi, nhưng bị Trùng Trùngnhảy ra chặn trước cửa, “Ta không cho phép ngươi giết Bắc Sơn Thuần, làm vậy sẽ mang lại phiền phức cho ngươi. Vương của Nhân đạo bị Yêu Vươnggiết, còn chết trong địa bàn phái Thiên Môn, ngươi còn chê tình hìnhkhông đủ rối sao?” ”Đúng rồi, hơn nữa đồ đệ bảo bối của Bạch Trầm Hương phái Thiên Môn có tình cảm với Hoa Tứ Hải – kẻ địch của lục đạo, cô ta bị Quỷ Vương Dương Bá Lý ném xuống Biển Chết được Ma Vương xả thân cứu giúp, không biết ta nói chuyện này ra rồi mọi ngườisẽ thế nào nhỉ?” Cửu Mạng còn chưa nói mà Mao Lư đã chen lời. ”Ý ngươi là gì?”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]