Ma đầu ấy biết tin nàng sắp gả cho Bắc Sơn Thuần sẽ thế nào nhỉ? Nghĩ tới nghĩ lui cũng thấy mỗi khả năng là bùng nổ thôi. Cướp dâu chăng? Giết chết tình địch chăng? Lãng mạn quá, cũng hư vinh quá,nàng thật sự muốn làm một lần, muốn bỏ mặc tất cả để đi theo ma đầu ấy,cướp đi vị trí ở bên cạnh hắn của La Sát Nữ, chẳng màng đến sự sống chết của bá tánh mười châu ba đảo, thậm chí mặc kệ hắn sống trong đấu tranhthế nào, chỉ cần ở bên cạnh hắn là được. Vì sao tất cả những chuyện khó xử đều phải do nàng gánh, chỉ vì nàng đủ cứng, cóthể chịu đày đọa được sao? Chỉ vì nàng đến từ thời hiện đại thì phảigiải quyết một đống chuyện bòng bong cho con người ở đây sao? Nhưng ý muốn bỏ mặc tất cả chỉ nghĩ thôi, bởi vì vốn dĩ nàng không làm đượcloại chuyện tổn thương người khác để đổi lấy hạnh phúc cho chính mình,như vậy ích kỷ quá, vì vậy nàng vẫn nên lý trí một chút đi thôi. Nếu đãthỏa hiệp rồi, vậy thì chi bằng thỏa hiệp đến cùng, phải nghĩ cách ngăncản ma đầu ấy, phải thuận lợi gả vào Bắc Sơn Vương cung, phải thuận lợihoàn thành nguyện ước của bản thân. Nếu nàng làmđược thì mọi chuyện sẽ được giải quyết, còn kết quả ra sao thì cứ thuậntheo tự nhiên đi! Dù gì thì trước mắt nàng không được tỏ ra yếu đuối,nếu không thì ma đầu ấy sẽ không còn cơ hội có được hạnh phúc và yênbình nữa. Giấu là giấu không nổi rồi. Chắc chắn Ma đạo có chia tai mắt khắp nơi để theo dõi các môn phái lớn trênthế gian, trong đó đương nhiên có cả phái Thiên Môn tại núi Vân Mộngrồi. Vì vậy cho dù nàng có khiêm tốn đến đâu, thậm chí là lén lút gả đithì ma đầu ấy cũng sẽ biết được thôi, huống chi đây là chuyện nàng muốngiữ kín thì có thể giữ kín được sao? Chắc chắn Bắc Sơn Thuần sẽ lantruyền rộng rãi, hơn nữa tám, chín phần mười sẽ giăng sẵn bẫy, chờ HoaTứ Hải đã bùng nổ tự sa vào lưới. Phượng Hoàng đãhoàn toàn phản bội sang địch, bắt đầu nghiên cứu trận pháp rồi, đã vậylại còn nắm rõ về ma đầu ấy, như vậy thì cho dù ma đầu ấy có vô địchthiên hạ thì cũng không tránh khỏi việc có người âm thầm sát hại, khôngphải lúc nào cũng bình an đâu. Hơn nữa nếu hắn cướp dâu thì đồng nghĩavới việc làm dấy lên đại chiến lục đạo lần hai. Rõ ràng hắn là người vôtội nhưng lại bị xem thành kẻ có tội, phải bị người trên thế gian cùngxem là kẻ địch sao? Không được, nhất định phải ngăn hắn lại! Nhưng phải làm sao để ngăn đây? Đúng là sầu chết người mà. Đang lúc phiền não thì chợt trông thấy một bóng đen lướt qua, tốc độ chóngvánh ấy hệt như bóng mây lướt qua bầu trời vậy, Trùng Trùng không thèmnghĩ ngợi đã la lên: “Ám Xử quay về đây!” Bóng đenkhông hiện ra như tiêu tan trong không khí vậy, nhưng Trùng Trùng lại từ nơi bóng râm nhảy vào chính giữa sân, “Ám Xử, ta có một thứ muốn đưacho Ma Vương, làm phiền ngươi rồi, xin mời mang về cho!” Nói xong, nàngim lặng đứng chờ, bởi vì biết cho dù có dùng Lưu Tinh Thiểm Mã cũngkhông đuổi kịp tả đạo thủ Ma đạo trước nay chưa từng hiện thân bằnggương mặt thật bao giờ này đâu. Con đường đầy cỏthơm trong vườn hoa sau Quân Thiên tĩnh mịch như tờ, chờ đã lâu mà vẫnnhư cũ, dường như bóng đen úc nãy chỉ là ảo giác của nàng vậy, mà ngaylúc nàng ủ rũ tưởng Ám Xử không dừng chân lại, đã rời khỏi núi Vân Mộngthì chợt một bóng đen không phân rõ trước sau xuất hiện dưới một gốccây, “Xin hỏi Trùng tiểu thư muốn gả cho Bắc Sơn Vương sao?” Trái tim Trùng Trùng thắt lại, nàng không trả lời ngay mà chỉ hỏi: “Ngươi là mật thám giám sát phái Thiên Môn sao?” ”Do Vương cử tới trông chừng tiểu thư.” Ám Xử ăn ngay nói thật. Trái tim Trùng Trùng lại thắt chặt thêm, nàng biết ma đầu ấy vẫn nhớ nàng,không từ bỏ được nàng mà, nên mới ở trong thời điểm căng thẳng này cửmột thủ hạ quan trọng đi làm “việc vặt”. ”Ngươi cố ý để ta nhìn thấy ngươi đúng không? Nếu không thì với năng lực của ta, làm sao thấy được bóng ngươi?” ”Ta đây học nghệ không tinh thông.” ”Ngươi biết ta sắp gả cho Bắc Sơn Thuần?“ ”Rất dễ nhận ra.” ”Ngươi muốn đi báo cho chàng ―― ý ta là Ma Vương điện hạ?” ”Đây là trách nhiệm.” ”Được thôi, ta không làm khó ngươi, nhưng xin ngươi giúp ta đưa bức thư chochàng, bây giờ ta sẽ đi viết, trễ nhất là một canh giờ sau, được không?” ”Một canh giờ sau, gặp tại đây.” Ám Xử trả lời rất ngắn gọn dứt khoát, sau đó bóng người từ từ nhạt đi rồi biến mất. Trùng Trùng biết hắn sẽ không nuốt lời, bèn lập tức chạy về phòng viết thư.Cầm bút lên, vẫn là vẽ, nhưng ngàn lời vạn câu chẳng biết nói sao, ngẩnra hồi lâu, một giọt mực kèm theo đó là một giọt nước mắt nhỏ xuốngtrang giấy. Phải nói gì đây? Lúc này thật sự là imlặng đã thắng cất tiếng. Yêu một người mà lại gả cho một người khác, cho dù là trên danh nghĩa nhưng vẫn khó khăn vô cùng. Nhưng vì hắn, cũngđành nhẫn tâm thôi, dẫu cho chuyện này làm tổn thương trái tim của hắn. Vẽ hai người đứng cạnh nhau, tuy có hơi dễ thương một chút nhưng vẫn sốngđộng như thật. Người lạnh lùng ngạo mạn là hắn, người cười đùa cợt nhảlà nàng, trước nay chưa từng nghĩ rằng hai người ở bên nhau sẽ là mộtcảnh tượng hòa hợp thế này. Không cần trang thứ hai nữa, nàng cầm trang giấy lên từ chính giữa xé làm đôi, sau đó lại lấymột cây dao thủ công mỹ nghệ trước kia mua ở chợ ra, dùng khăn bọc cảgiấy lẫn dao, ý nghĩa rõ ràng đến không thể hơn rồi. Khi đưa chúng cho Ám Xử, nàng cảm thấy tim như bị đao cắt vậy, một đao lạimột đao, đau đớn kéo dài không dứt, chỉ đành cắn răng nói: “Còn một câuxin chuyển lời giúp, cứ nói rằng ta nói được làm được, xin Ma Vương điện hạ đừng làm ra chuyện khiến mọi người khó xử.” Nói xong, nàng không còn kiềm chế được cảm xúc nữa, bèn vội vã bỏ chạy, sợ mình sẽ rơi nước mắttrước mặt Ám Xử. Tạm biệt nhé, đại ma đầu! Cho dùlà tình cảm hay duyên số thì đều phải tạm thời cắt đứt, đều phải cắnrăng chịu nhịn, không được quay đầu. Đây là vì một tương lai có thể xoay chuyển càn khôn, nếu trong tương lai hai người được ở cạnh nhau, vậythì khi quay đầu nhìn lại ngày hôm nay, có lẽ sẽ phát hiện tất cả nhữnggiày vò đều là thứ bắt buộc phải trải qua. Ngoại trừ cách này ra thì không còn cách nào khác nữa. Ám Xử thở dài nhìn bóng lưng đã chạy xa của Trùng Trùng, sau đó bóng người hòa vào không khí mà không hề chú ý rằng một thiếu niên đã trốn trongbụi hoa thấy hết mọi chuyện, bởi vì hắn mãi chăm chú vào thứ được góitrong chiếc khăn, chúng còn nặng hơn cả núi. Tốc độ của hắn rất nhanh, có thể sánh được với gió thổi mây bay, chỉ hai canhgiờ sau đã về tới Tu La Vi Mang, báo tin Trùng Trùng sắp gả thành BắcSơn Vương phi và giao vật nàng nhờ cho Vương của hắn, kẻ mạnh vừa làMinh Vương kiêm Ma Vương ấy. Một Hoa Tứ Hải trướcnay chưa từng biểu hiện vui buồn trên gương mặt nay trước tiên là ngạcnhiên, sau đó lửa giận ngút trời, cánh cửa đá nặng trịch khổng lồ củaVương điện đá đen bị đánh tan tác, Ám Xử chỉ đành nhắc hắn xem vật Trùng Trùng trao, kiêm cả câu nói nàng nhờ chuyển lời. Hoa Tứ Hải cố gắng nén xuống ý muốn lập tức giết chết Bắc Sơn Thuần để xemthứ được gói bên trong chiếc khăn. Ngay sau đó, hắn cảm thấy tất cả hyvọng, tất cả ánh sáng đều rời bỏ hắn mà đi. Hắnphất tay cho Ám Xử lui ra, mặt trắng đến trong suốt, sự mỏi mệt, nỗi đau thấu tim và bất lực khiến hắn trở nên yếu ớt, muốn được ở yên tĩnh mộtmình. Nàng muốn cắt đứt quan hệ với hắn, nếu hắn đi cướp dâu thì nàng sẽ tự sát ngay trước mặt hắn, hơn nữa câu nói ấy rõràng làm sao, nàng nói được làm được. Hắn không thể không thừa nhận rằng lời đe dọa này của nàng rất có tác dụng, bởi vì hắn biết người đệ tửthấp kém phái Thiên Môn này điên lên thì cái gì cũng làm ra được, mà hắn không thể chịu được sự tổn thất nào khi nàng bị tổn thương. Nha đầu thối này, nàng muốn dùng cách này để hắn tuyệt vọng, nhưng hắn làm sao có thể không hiểu cho tấm lòng của nàng chứ? Tất cả những gì nàng làm đều là vì hắn, nàng muốn ngăn cản lục đạo táichiến, muốn hắn sống vui vẻ thoải mái không còn gánh nặng, thậm chí nàng còn muốn giúp hắn cứu thê tử kiếp trước của mình nữa. Hắn có gì tốt màđáng để nàng làm vậy vì hắn? Chắc chắn kế hoạch của nha đầu này có liên quan đến Bắc Sơn Vương cung, nói không chừng là vìmái vòm Thiên Ảnh ấy nên nàng mới dùng cách gả đi này. Nhưng hắn làm sao có thể chịu được khi nàng nằm trong vòng tay của nam nhân khác?! Hôm ấy chỉ nói rằng nhường nàng cho Tây Bối mà trái tim hắn đã đau đến muốnchết đi rồi, bây giờ nàng trở thành thê tử của người khác, nàng bảo hắnlàm sao mà không phát điên lên được? Nhưng nàng lấy cái chết để ép hắn, hắn làm sao mới có thể cản được nàng đây? _____Gợi ý mật khẩu chương 280, mật khẩu gồm 9 chữ cái không dấu không cách không hoa, gợi ý như sau: Lúc đầu gặp Hoa Hiển Tử, Trùng Trùng nhầm tên ông là gì?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]